Bạn có biết ?


Bạn có biết !?
...nếu như đặt ranh giới nghèo là 2 đô la Mỹ mỗi ngày thì có tổng cộng là 2,7 tỉ người nghèo, gần một nửa dân số thế giới?
...sử dụng nhiều màu tối và ít màu sáng trên màn hình desktop sẽ tiết kiệm được khá nhiều năng lượng vào việc vận hành CPU.
...sử dụng nhiều màu trắng hơn ở ngoài trời (khẩu trang, mái nhà, xe,..) để giảm lượng nhiệt hấp thụ đồng thời giảm khí CO2 thải ra môi trường !


31/3/10

51 điều có thể bạn chưa biết !



  1. Xương người vốn không phải màu trắng mà có màu đục như màu nâu nhạt. Và thú vị hơn, xương hông của người còn cứng hơn cả bê tông....
  2. Khi bạn sinh ra, bạn có 300 chiếc xương, nhưng khi trưởng thành, bạn chỉ còn 206 chiếc xương.
  3. Một người phụ nữ trung bình tiêu thụ khoảng 20kg son môi trong đời.
  4. Bạn không thể tự tử bằng cách… nhịn thở
  5. Tim người đập hơn 100.000 lần mỗi ngày
  6. Người thuận tay phải có tuổi thọ trung bình cao hơn người thuận tay trái 9 năm.
  7. Xương sườn của chúng ta chuyển động khoảng 5 triệu lần mỗi năm.
  8. 1/4 số xương trong cơ thể người nằm ở chân.
  9. Trung bình một người cười 10 lần/ngày.
  10. Giống như vân tay, “hoa văn” trên lưỡi của mỗi người cũng khác nhau.
  11. Việc truyền máu lần đầu tiên diễn ra vào năm 1667 khi Jean-Baptiste tiến hành truyền máu từ một con cừu sang một thanh niên.
  12. Nước chiếm 2/3 khối lượng cơ thể người. Trong máu có tới 92%; não bộ có 75% các cơ bắp cũng có 75% là nước.
  13. Trong cuộc đời mình, bạn uống khoảng 75.000 lít nước.
  14. Móng tay dài nhanh gấp 4 lần so với móng chân.
  15. Nếu như tất cả bộ mã gen của chúng ta được kéo duỗi dài ra thì nó có thể cuốn 6 vòng quanh mặt trăng
  16. Hầu hết bụi trong nhà là tế bào da chết từ cơ thể của chúng ta.
  17. Cơ giúp mắt chớp là cơ chuyển động nhanh nhất của con người. Nó có thể thực hiện nháy mắt 5 lần trong vòng một giây. Một ngày con người nháy mắt khoảng 15.000 lần. Tuy nhiên có điều lạ là phụ nữ phụ nữ chớp mắt nhiều gần gấp 2 lần so với đàn ông.
  18. Bạn không thể hắt hơi mà vẫn mở mắt.
  19. Mỗi năm, số người chết do ong đốt còn nhiều hơn cả số người chết do rắn cắn.
  20. Nhiều người dị ứng với sữa bò hơn bất kỳ loại thức ăn nào khác.
  21. Để nói một từ, bạn sử dụng tới 70 lớp cơ.
  22. Cái được gọi là "French kiss" (nụ hôn kiểu Pháp) trong tiếng Anh thì cũng được gọi là "English kiss" trong tiếng Pháp.
  23. "Almost" là từ dài nhất trong tiếng Anh với các chữ cái được sắp xếp đúng theo trật tự bảng chữ cái.
  24. "Rhythm" là từ tiếng Anh dài nhất không có nguyên âm. 
  25. Adolf Hitler là một người ăn kiêng và chỉ có duy nhất một… tinh hoàn ^^
  26. Nữ hoàng Elizabeth đệ nhất I tự coi mình là người mẫu mực trong chuyện vệ sinh thân thể. Bà từng tuyên bố rằng cho dù bẩn hay sạch thì cứ mỗi 3 tháng bà mới tắm 1 lần
  27. Dân số trái đất vào năm 2080 được dự đoán lớn gấp 3 lần con số 5 tỉ hiện nay (tức 15 tỉ người).
  28. Mật ong là thức ăn duy nhất không bị hỏng. Bằng chứng là các nhà khảo cổ khi nếm thử những hũ mật ong được tìm thấy trong lăng mộ của các pharaoh Ai Cập đều đi đến kết luận rằng chúng không hề bị hỏng và hoàn toàn có thể ăn được.
  29. Coca-Cola nguyên chất có màu xanh trước khi người ta pha chế màu.
  30. Mẩu kẹo cao su cổ nhất có tuổi thọ 9.000 năm!
  31. Trung bình một cây bút chì có thể vẽ một đường thẳng dài 56km (tương đương với việc viết được khoảng 50.000 từ).
  32. Mỗi một lục địa đều có một thành phố mang tên Rome.
  33. Những tháng nào bắt đầu vào chủ nhật thì luôn có “thứ 6 ngày 13”
  34. Trái đất là hành tinh duy nhất không được đặt theo tên một vị thần.
  35. Tại bang Nebraska, Mỹ, bạn sẽ bị coi là phạm pháp nếu có các hành động như ợ hơi hoặc hắt hơi trong nhà thờ.
  36. Ở Iceland, sở hữu một chú chó cảnh là phạm pháp.
  37. Mắt lừa được tạo hóa “sắp xếp” ở vị trí thuận lợi đến nỗi con lừa có thể quan sát cả 4 chân của nó cùng một lúc.
  38. Một số loài bọ tự ăn thịt mình khi không tìm thấy thức ăn.
  39. Lạc đà có 3 mí mắt giúp chúng bảo vệ mắt khỏi những cơn bão cát.
  40. Cá heo khi ngủ chỉ nhắm 1 mắt!
  41. Chuyến bay dài nhất của một con gà là 13 giây.
  42. Con sên có tận… 4 cái mũi.
  43. Loài cú là loài chim duy nhất có thể nhìn thấy màu xanh.
  44. Hươu cao cổ có thể liếm sạch đôi tai của nó bằng cái lưỡi dài hơn 7 mét!
  45. Trung bình tim của con nhím đập 300 lần/phút.
  46. Mắt của đà điểu lớn hơn cả bộ não của nó.
  47. Loài dơi mũi heo (tên khoa học là Craseonycteris) có kích thước chỉ bằng một chú ong nghệ, là loài động vật có vú nhỏ nhất thế giới.
  48. Loài chuột có thể giao phối hơn 20 lần/ngày.
  49. Con gián có thể sống trong suốt vài tuần với cái đầu lìa khỏi thân
  50. Voi là loài động vật có vú duy nhất không thể nhảy.
  51. Bạn không thể dùng lưỡi để liếm cùi trỏ                 

Lý do cho một tình yêu

Một cô gái hỏi bạn trai của mình :
-Tại sao anh yêu em?
-Sao em lại hỏi như thế, sao anh tìm được lí do chứ! - chàng trai trả lời
-Không có lí do gì tức là anh không yêu em
-Em không thể suy diễn như thế được
-Nhưng bạn trai của bạn em luôn cho cô ấy biết lí do anh ta yêu cô ấy
-Thôi được, anh yêu em vì em xinh đẹp, giỏi giang, nhanh nhẹn. Anh yêu em vì nụ cười của em, vì 
em lạc quan. Anh yêu em vì em luôn quan tâm đến người khác
Cô gái cảm thấy rất hài lòng



Vài tuần sau cô gặp phải một tai nạn khủng khiếp, nhưng rất may cơ vẫn còn sống. Bỗng nhiên cô trở nên cáu kỉnh vì cô thấy mình vô dụng . Vài ngày sau khi bình phục cô nhận được lá thư từ bạn trai của mình
"Chào em yêu
Anh yêu em vì em xinh đẹp . Thế thì với vết sẹo trên măt em bây giờ anh không thể yêu em được nữa
Anh yêu em vì em giỏi giang nhưng bây giờ có làm được gì đâu . Vậy thì anh không thể yêu em
Anh yêu em vì em nhanh nhẹn nhưng thực tế là em đang ngồi trên xe lăn . Đây không phải lí do giúp anh có thể yêu em
Anh yêu em vì nụ cười của em. Bây giờ anh không thể yêu em nữa vì em lúc nào cũng nhăn nhó,  than vãn
Anh yêu em vì em quan tâm đến người khác nhưng bây giờ mọi người lại phải quan tâm đến em quá nhiều.  Anh không nên yêu em nữa
Đấy em chẳng có gì khiến anh phải yêu em vậy mà anh vẫn yêu em . Em có cần lí do nào nữa không em yêu
Cô gái bật khóc và chắc chắn cô không cần một lí do nào nữa . Còn các bạn có bao giờ hởi những người thân của mình vì sao họ yêu bạn không? Tình yêu đôi khi không nhất thiết phải cần lí do đâu bạn ạ

Chia ly là chết đi một ít
Edmond Haraucourt 

Sa mạc là thiên đường nếu có em ở đó
Robert Burns

Một câu truyện chưa đặt tên

Vào một đêm giáng sinh, có một thiếu phụ mang thai, lần bước đến nhà một người bạn nhờ sự giúp đỡ. Con đường ngắn dẫn đến nhà người bạn có một mương sâu với cây cầu bắc ngang. Người thiếu phụ trẻ bỗng trượt chân ngã chúi về phía trước, cơn đau đẻ quặn lên trong chị. Chị hiểu rằng mình không thể đi xa hơn được nữa. Chị bò người về phía bên dưới cầu. Đơn độc giữa những chân cầu, chị đã sinh ra một bé trai. Không có gì ngoài những chiếc áo bông dày đang mặc, chị lần lượt gỡ bỏ áo quần và quấn quanh mình đứa con bé xíu, vòng từng vòng giống như một cái kén. Thế rồi tìm thấy được một miếng bao tải, chị trùm vào người và kiệt sức bên cạnh con... 






Sáng hôm sau, có một người phụ nữ lái xe đến gần chiếc cầu. Không may chiếc xe chết máy, người phụ nữ ra khỏi xe và băng qua cầu. Chợt nghe một tiếng khóc yếu ớt bên dưới cầu, bà chui xuống cầu để tìm. Nơi đó bà thấy một đứa bé nhỏ xíu, đói lả nhưng vẫn còn hơi ấm, còn người mẹ thì đã chết cóng.

Bà đưa bé về và nuôi dưỡng. Khi lớn lên cậu bé thường hay đòi mẹ nuôi kể lại câu chuyện đã tìm thấy mình...

Vào một ngày lễ giáng sinh - đó là sinh nhật lần thứ 12, cậu bé nhờ mẹ nuôi đưa đến mộ của người mẹ tội nghiệp. Khi đến nơi, cậu bé bảo mẹ nuôi ở xa trong lúc cậu cầu nguyện. Cậu bé đứng cạnh ngôi mộ, cúi đầu và khóc. Thế rồi cậu bắt đầu cởi quần áo...Bà mẹ nuôi đứng nhìn sững sờ khi cậu bé cởi bỏ tất cả quần áo và đặt lên mộ mẹ mình.

"Chắc là cậu sẽ không cởi bỏ tất cả - bà mẹ nuôi nghĩ, cậu sẽ lạnh cóng! ". Song cậu bé đã tháo bỏ tất cả và đứng run rẩy. Bà mẹ nuôi đi đến bên cạnh và bảo cậu bé mặc đồ trở lại. Bà nghe cậu bé gọi người mẹ mà cậu chưa bao giờ gặp: "Mẹ đã lạnh hơn con lúc này, phải không mẹ?"...và cậu oà khóc...

Tản mạn về cuộc sống, tình bạn và tình yêu ..

Sẽ rất đau đớn khi bạn yêu một người nào đó mà không được đáp lại. Nhưng còn đau đớn hơn khi bạn yêu một ai đó mà không đủ dũng cảm để nói cho người đó biết bạn đã yêu như thế nào.

Có thể chúng ta phải gặp một vài người nào đó, nhầm một vài lần như vậy trước khi gặp đúng người mình yêu, và bạn phải trân trọng vì điều đó.

Tình yêu là khi bạn lấy đi tất cả mọi đam mê, cuồng nhiệt, lãng mạn mà cuối cùng bạn vẫn biết rằng mình vẫn luôn nhớ về người đó.



Sẽ rất buồn khi bạn gặp một ai đó mà bạn cho rằng vô cùng có ý nghĩa đối với bạn, chỉ để cuối cùng bạn nhận ra rằng tình cảm đó sẽ chẳng bao giờ được đáp lại và bạn là người phải ra đi. Nhưng khi một cánh cửa đóng lại, một cánh cửa khác lại mở ra. Ðiều bạn cần làm là thôi không chờ đợi nơi cánh cửa đã đóng, hãy tìm một cánh cửa khác đang mở ra cho mình.

Người bạn tốt nhất là người mà bạn có thể ngồi cùng ở bất cứ đâu, cùng đung đưa mà không nói một lời, để khi bước đi, bạn lại cảm thấy như đã nói hết mọi điều.

Có một sự thật là bạn sẽ không biết bạn có gì cho đến khi đánh mất nó, nhưng cũng có một sự thật khác là bạn cũng sẽ không biết bạn đang tìm kiếm cái gì cho đến khi có nó.

Trao cho ai đó cả con tim mình không bao giờ là một sự đảm bảo rằng họ cũng yêu bạn, đừng chờ đợi điều ngược lại. Hãy để tình yêu lớn dần trong tim họ, nhưng nếu điều đó không xảy ra thì hãy hài lòng vì ít ra nó cũng đã lớn lên trong bạn.



Có một vài thứ mà bạn rất thích nghe nhưng sẽ không bao giờ được nghe từ người mà bạn muốn nghe, nhưng nếu có cơ hội, hãy lắng nghe chúng từ người nói với bạn bằng cả trái tim.

Ðừng bao giờ nói tạm biệt khi bạn vẫn còn muốn thử. Ðừng bỏ cuộc khi bạn cảm thấy vẫn còn có thể đạt được. Ðừng nói bạn không yêu ai đó nữa khi bạn không thể rời xa họ. Tình yêu sẽ đến với những người luôn hy vọng dù họ đã từng thất vong. Ðừng chạy theo vẻ bề ngoài hào nhoáng, nó có thể phai nhạt theo thời gian. Ðừng chạy theo tiền bạc, một ngày kia nó cũng sẽ mất đi. Hãy chạy theo người nào đó có thể làm bạn luôn mỉm cười bởi vì chỉ có nụ cười là tồn tại mãi. Hy vọng rằng bạn sẽ tìm ra người đó.

Ðôi khi trong cuộc sống, có lúc bạn cảm thấy bạn nhớ ai đó đến nỗi muốn chạy đến và ôm chầm lấy họ. Mong rằng bạn sẽ luôn mơ thấy họ. Hãy mơ những gì bạn muốn, đi đến nơi nào mà bạn thích, hãy là những gì bạn thích vì bạn chỉ có một cuộc sống và một cơ hội để làm tất cả trong cuộc đời. Mong rằng bạn luôn có đủ hạnh phúc để vui vẻ, đủ thử thách để mạnh mẽ hơn, đủ nỗi buồn để bạn trưởng thành hơn và đủ tiền để mua quà cho bạn bè.

Hãy luôn đặt mình vào vị trí người khác, nếu điều đó làm tổn thương bạn thì nó cũng sẽ tổn thương người khác. Một lời nói vô ý là một xung đột hiểm họa, một lời nói nóng giận có thể làm hỏng cả một cuộc đời, một lời nói đúng lúc có thể làm giảm căng thẳng, còn lời nói yêu thương có thể chữa lành vết thương và mang đến sự bình yên.

Tình yêu bắt đầu bằng cách yêu con người thật của họ, chứ không phải là yêu họ như yêu một bức tranh bạn vẽ ra, bằng không bạn chỉ yêu sự phản chiếu của chính bạn nơi họ.

Người hạnh phúc nhất không cần phải có mọi thứ tốt nhất, họ chỉ là người làm cho mọi việc, mọi chuyện đều diễn ra theo ý họ. Hạnh phúc thường đánh lừa những ai khóc lóc, những ai bị tổn thương, những ai đã tìm kiếm và đã thử. Nhưng nhờ vậy, họ mới biết được giá trị của những người chung quanh họ.

20 đô la và một giờ




Một người cha đi làm về rất muộn,mệt mỏi và bực bội sau một ngày bận rộn ở cơ quan. ông vừa về đến nhà, đứa con trai 5 tuổi đã ngồi chờ từ lúc nào, và hỏi:
- Bố ơi !
-Con hỏi gì? - ông bố đáp.
- Bố ơi, bố làm được bao nhiêu tiền một tiếng đồng hồ?
- Đó không phải việc của con. Mà tại sao con lại đi hỏi việc như thế hả? - ông bố hết kiên nhẫn.
- Con muốn biết mà - Đứa con nài nỉ.
- Nếu con cứ khăng khăng đòi biết, thì bố sẽ nói. Bố làm được 20 đô la một giờ đồng hồ.
- Ôi ! đứa bé suy nghĩ rồi rụt rè hỏi - Bố cho con vay 10 đô la được không ?
ông bố rất bực mình:
- Nếu lý do duy nhất con muốn biết bố làm được bao nhiêu tiền chỉ là để vay mà mua mấy thứ đồ chơi vớ vẩn, thế thì mời con đi ngay vào phòng mình và ngủ đi .Hãy nghĩ xem tại sao con lại ích kỷ đến thế! bố làm việc vất vả cả ngày, và không có thời gian cho những chuyện ấy đâu
Đứa bé đi vào phòng và đóng cửa . Ông bố ngồi xuống, càng nghĩ càng cáu. Tại sao đứa con lại dám hỏi mình một câu như thế chứ?
Một giờ sau, khi đã bình tĩnh lại , ông bố nghĩ có thể đứa con rất cần tiền để mua một thứ gì đó, và nghĩ ra rằng mình đã quá nghiêm khắc với nó. ông đi vào phòng con:
- Con ngủ chưa?
- Chưa ạ, con còn thức - cậu bé nằm trên giường đáp.
- Bố suy nghĩ rồi, có thể bố đã quá nghiêm khắc. Đây là 10 đô la .
Rồi thò tay xuống dưới gối , lôi ra thêm mấy tờ tiền lẻ nữa , ông bố thấy con có tiền từ trước , lại cáu Khi đứa con ngồi đếm chỗ tiền, ông bố càu nhàu:
- Tại sao con lại vay thêm tiền khi con đã có rồi?
- Vì con chưa có đủ ạ? - Bỗng đứa trẻ ngẩng lên vui sướng
- Bây giờ thì con đủ rồi Bố ơi, đây là 20 đô la, con có thể mua một giờ trong thời gian của bố không?


Đối với mọi người, từ "cha" chỉ là một tên gọi khác của lòng yêu thương.
FANNY FERN


Cha tôi thật kỳ lạ: tôi càng lớn bao nhiêu, cha lại càng tuyệt vời bấy nhiêu.
MARK TWAIN

29/3/10

50 điều bạn có thể làm để chặn đứng nóng lên toàn cầu !

  1. Bóng đèn: thay bóng đèn dây tóc bình thường trong nhà bạn bằng các bóng đèn huỳnh quang compact (compact fluorescent light — CFL)
    Đèn compact dùng ít hơn 60% năng lượng so với đèn dây tóc. Việc chuyển đổi đơn giản qua loại đèn này sẽ giúp bạn giảm 140 kg CO2 một năm. (Không phải là bạn sẽ giảm cân mà là khí quyển sẽ bớt đi 140 kg CO2 mà đáng ra bị bạn chất vào.) 
  2. Điều hòa nhiệt độ: sử dụng chế độ tiết kiệm
    Chế độ tiết kiệm sẽ tự động tăng nhiệt độ về đêm và tắt máy khi nhiệt độ bên ngoài mát hơn trong phòng. Bạn sẽ giảm được cả triệu đồng hóa đơn tiền điện một năm.
  3. Điều hòa nhiệt độ: tăng thêm 2 độ vào mùa hè và giảm bớt 2 độ vào mùa đông
    Khoảng một nửa lượng điện cả nhà dùng là để máy điều hòa sưởi ấm hay làm mát. Bạn có thể tiết kiệm gần 1 tấn CO2 một năm khi điều chỉnh thêm 2 độ. (Thực tế, cả nhà tôi hoàn toàn thoải mái với máy điều hòa chạy ở mức 300C trong mùa hè này — bí quyết là cách ly căn phòng của bạn thật tốt.)
  4. Điều hòa nhiệt độ: lau chùi sạch sẽ hoặc thay tấm lọc mới
    Lau sạch tấm lọc bám bẩn có thể tiết kiệm đến 160 kg CO2 một năm.
  5. Đồ dùng điện: hãy chọn mua các đồ dùng tiết kiệm điện khi mua sắm
    Hãy mua các sản phẩm được chứng nhận là tiết kiệm điện. Ví dụ như tìm kiếm biểu tượng Energy Star trên các sản phẩm điện và chọn thiết bị kinh tế nhất nhất.
  6. TV, máy tính, đồ điện: đừng để máy ở chế độ standby
    Standby là chế độ chờ của các thiết bị như TV khi bạn chỉ tắt nó bằng điều khiển từ xa— trong đó thiết bị chỉ tạm thời “ngủ” và vẫn trong trạng thái chờ, bạn có thể thấy đèn báo standby vẫn sáng. Hãy sử dụng chức năng bật/tắt ở ngay trên máy. Nếu bạn bật TV 3 giờ một ngày và 21 giờ còn lại ở chế độ standby thì có đến 40% điện năng TV tiêu thụ là bởi standby.
  7. Bình nước nóng: trùm một lớp cách nhiệt quanh bình nước nóng
    Bạn sẽ tiết kiệm được 450 kg CO2 một năm bằng việc làm đơn giản này. Bạn có thể tiết kiệm thêm 250 kg nữa nếu đặt nhiệt độ thấp hơn 500C. 
  8. Tủ lạnh: dịch chuyển tủ lạnh
    Đặt tủ lạnh sát bên bếp hay bình nước nóng sẽ làm tiêu hao nhiều năng lượng hơn hẳn khi tủ lạnh đứng một mình. Ví dụ, nếu bạn đặt tủ lạnh ở tầng hầm với nhiệt độ phòng 30-350C, năng lượng sẽ tiêu hao gấp đôi và thải thêm 160 kg CO2.
  9. Tủ lạnh loại cũ: rã đông tủ lạnh loại cũ thường xuyên
    Tốt nhất là thay bằng tủ lạnh loại mới, không đông tuyết và tự động rã đông — tủ lạnh loại này tiết kiệm năng lượng gấp đôi loại cũ.
  10. Điều hòa nhiệt độ: Đừng để mất nhiệt quá lâu khỏi phòng
    Khi muốn thông gió cho phòng, hãy mở cửa sổ trong vài phút. Nếu bạn mở một cửa sổ nhỏ cả ngày, năng lượng cần thiết để duy trì nhiệt độ mát mẻ trong phòng trong suốt sáu tháng hè sẽ dẫn đến 1 tấn chất thải CO2.
  11. Cửa sổ: thay cửa sổ một lớp kính bằng cửa sổ hai lớp kính
    Điều này cần bạn đầu tư trước một khoản, nhưng sẽ giảm bớt năng lượng thất thoát qua cửa sổ và mang lại lợi ích lâu dài. Nếu bạn chi tiền cho loại tốt nhất (cửa khung gỗ, hai lớp kính giảm thải với khí argon ở giữa), bạn có thể giảm được đến hơn 70% năng lượng thất thoát.
  12. Lập bảng kiểm kê năng lượng cho nhà bạn
    Có nhiều dịch vụ giúp lập kiểm kê năng lượng để xem nhà bạn có chỗ nào cách nhiệt kém hoặc thiết bị nào hiệu năng kém. Bạn có thể giảm đến 30% hóa đơn hàng tháng và 450 kg CO2 một năm.
  13. Nồi, ấm: đậy nắp nồi, ấm khi nấu nướng
    Làm như vậy có thể tiết kiệm rất nhiều năng lượng cần dùng để nấu nướng. Tốt hơn nữa là dùng nồi áp suất và nồi hơi: có thể tiết kiệm đến 70%!
  14. Máy giặt, máy rửa chén: chỉ dùng máy giặt, máy rửa chén khi chúng đã đầy
    Nếu bạn cần phải dùng máy giặt khi máy mới đầy một nửa, hãy dùng chế độ nửa-tải hay tiết kiệm. Cũng không cần phải dùng nước nóng để giặt, vì bột giặt ngày nay đủ tốt để đánh sạch vết bẩn ở nhiệt độ thường.
  15. Tắm: tắm bằng vòi sen thay vì bồn
    Tắm vòi sen tiết kiệm năng lượng gấp 4 lần tắm bồn. Để tiết kiệm triệt để, bạn có thể thay loại vòi tia mạnh bằng vòi tia thường, vừa rẻ vừa thoải mái.
  16. Tắm: dùng ít nước nóng hơn
    Cần rất nhiều năng lượng để làm nóng nước. Bạn có thể dùng ít nước nóng hơn bằng loại vòi tia thường (tiết kiệm 160 kg CO2 một năm) và giặt đồ bằng nước lạnh hay nước ấm (tiết kiệm 230 kg CO2 một năm) thay vì nước nóng.
  17. Phơi đồ: phơi đồ thay vì ủi đồ khi nào có thể
    Bạn có thể tiết kiệm 320 kg CO2 nếu bạn phơi khô đồ trong 6 tháng một năm.
  18. Nhà: cách nhiệt ngôi nhà của bạn
    Cách nhiệt đúng cách tường và mái nhà có thể giúp giảm 25% năng lượng máy điều hòa cần dùng để làm mát/sưởi ấm — và tiết kiệm 900 kg CO2 một năm. Trám và dán các khe hở ở cửa sổ và cửa ra vào có thể giảm thêm 770 kg CO2 một năm.
      buyenergyefficientcó các thông tin về cách nhiệt tốt hơn cho nhà của bạn.
  19.  Rác: đảm bảo rằng bạn đang tái chế tại nhà
    Bạn có thể tiết kiệm đến hơn 1,1 tấn CO2 một năm bằng cách tái chế một nửa các rác thải của gia đình.
  20. Thực hiện kế hoạch hoá gia đình
    Tốt nhất thì bạn nên có từ 1 đến 2 con để nuôi dạy cho tốt. Dân số lớn nên khi sinh sống cũng thải ra một lượng lớn CO2. 
  21. Rác: tái chế rác thải hữu cơ
    Khoảng 3% khí nhà kính từ mêtan được thải ra từ những chất thải hữu cơ phân giải được. Bằng cách tái chế hay bón phân lượng rác thải này (nếu nhà bạn có vườn), bạn có thể giúp giảm thiểu vấn đề này! Chỉ cần bạn nhớ bón phân cho đúng cách, để chất thải phân hủy với đủ lượng O2, bằng không mêtan sẽ thoát ra ngoài và gây mùi khó chịu.
  22. Mua sắm: mua sắm thông minh
    Một chai nước 1,5l cần ít năng lượng và tạo ra ít rác thải hơn ba chai 0,5l (vì 1 chai 1.5 l cần ít nhựa để làm vỏ chai hơn 3 chai 0.5 l). Tương tự, hãy mua giấy tái chế: cần ít hơn 70% đến 90% năng lượng để sản xuất giấy tái chế, và giấy tái chế cũng góp phần bảo tồn cây cối toàn cầu.
  23. Mua sắm: chọn mua các sản phẩm ít bao bì và mua lõi thay thế khi có thể
    Các sản phẩm ít bao bì và lõi thay thế (như ruột bút bi) sẽ giúp giảm rác thải và năng lượng sản xuất, cũng là một cách giảm nóng lên toàn cầu.
  24. Mua sắm: dùng lại túi mua sắm, túi bằng vải
    Khi đi mua sắm, thật tiết kiệm năng lượng và rác thải khi dùng túi mua sắm có thể dùng nhiều lần thay vì vô số túi nilông ở mỗi cửa hàng. Loại rác thải này không chỉ chất thêm CO2 và mêtan vào khí quyển, mà còn làm ô nhiễm không khí, nguồn nước và đất.
  25. Giảm thiểu sự phung phí từ bất cứ thứ gì
    Một cách để giảm thiểu hình thành khí CO2 là dụng những thứ có thể xử dụng được nhiều lần, ngoài sử dụng lại bao bì sử dụng được nhiếu lần như trên, ta cò cách khác đó là mang khẩu phần ăn trưa cuả trong một hộp có thể dùng lại được ( hộp in-nox chẳng hạng) thay vì hộp xốp dùng một lần, như vậy là tiết kiệm năng lượng cần để làm ra 1 hộp xốp ăn trưa mới.
  26. Trồng cây
    Một cái cây có thể hấp thu 1 tấn CO2 trong cả quãng đời của nó và cũng cho ra ngần ấy lượng O2 (rất quan trọng đối với đời sống sinh vật). Bóng mát của cây có thể giảm nhiệt độ xuống từ 10% đến 15%.
  27. Chuyển sang dùng năng lượng xanh
    Ở rất nhiều nơi, bạn có thể chuyển sang dùng năng lượng xanh bằng cách phục hồi lại những năng lượng sẵn có như gió, năng lượng mặt trời, hoạt ở những vùng nông thôn, bạn có thể ủ phân gia súc để có khí bi-ô-ga phục vụ việc nấu nướng, Việt Nam đã đoạt huy chương vàng Năng Lượng Quốc Tế năm 2007 về giải pháp này. Với giải pháp này, bạn có thể tiết kiệm tiền hoặc cũng có thể bán năng lượng cho những người khác.

    Năng lượng mặt trời:Các chuyên gia trên thế giới nhận định rằng Việt Nam là một quốc gia có một nguồn năng lượng mặt trời khổng lồ, nếu được vận dụng, nó sẽ cung cấp Việt Nam một nguồn lợi rất rất lớn mà không phải làm tổn thương môi trường, dự đoán trong vài chục năm nữa, năng lượng mặt trời có thể trở thành một loại năng lượng chính của nước ta. Ta tận dụng nguồn năng lượng này bằng cách để 1 tấm pin đặc biệt dưới ánh nắng mặt trời, tấm pin đó sẽ sinh điện, chỉ cần 1 tấm pin 1m x 2 m đó thì nhà bạn sẽ được cung cấp điện liên tục nếu có nắng, hoá đơn tiền điện sẽ còn chẳnng là bao. Ở nước ta, công nghệ này đã được áp dụng tại vùng núi vùng sâu vùng xa, nơi chưa có điện lưới.
    Năng lượng gió: gió làm quay một chong chóng, chong chóng đó làm hoạt động một chiếc máy phát điện nên sinh ra điện. Công nghệ này đã được áp dụng ở một số đảo của nước ta.
  28. Mua những thức ăn ở địa phương
    Nếu bạn muốn ăn một loại thực ăn ở xa, người ta sẽ phải chở qua trăm cây số để bán cho bạn, như vậy sẽ tạo ra một lượng CO2 lớn và thực phẩm không đảm bảo qua một quãng đường dài.
  29. Mua thực phẩm tươi sống thay vì đông lạnh
    Thực phẩm đông lạnh mất gấp 10 lần năng lượng để làm ra.
  30. Mua thực phẩm ở chợ của những người nông dân
    Ở đó, người ta bán thức ăn tươi, rau củ quả tươi thay vì thực phẩm đông lạnh, như vậy tốt cho sức khoẻ và giảm thiểu sự tiêu tốn nhiên liệu.
  31. In ấn tiết kiệm giấy
    Khi in, bạn nên in 2 mặt hoặc chỉnh lại những dòng chữ để tiết kiệm giấy in, trong 5 phút, nhân loại phí một lượng giấy đủ để che phủ nước Hà Lan.
  32. Giảm quãng đường đi xe máy (hoặc xe hơi) bằng việc đi bộ, đi xe đạp, đi nhờ xe hoặc đi bằng những phương tiện công cộng bất cứ nơi nào có thể
    Việc tránh đi 6.3 km bằng xe máy (hoặc xe hơi) mỗi tuần có thể giảm cho bạn một số tiền đáng kể và giảm 1100 kg CO2 trong bầu khí quyển trong 1 năm.
  33. Đi nhờ xe đồng nghiệp hoặc bạn
    Việc đi nhờ xe 2 lần 1 tuần sẽ giảm 3500 kg CO2 một năm và cũng tiết kiệm tiền cho bạn.
  34. Đừng để gì lên nóc xe hơi của bạn
    Việc này sẽ làm cho xe tiêu tốn hơn 10% xăng và thải nhiều CO2 hơn do sự tác động sức cản của gió và chúng tăng mức trọng lượng mà xe bạn phải chở.
  35. Thường xuyên bảo dưỡng xe
    Thường xuyên bơm căng lốp xe và bảo dưỡng xe (tức tra dầu, kiểm tra động cơ….) giúp bạn tăng hiệu quả lượng xăng đã tiêu tốn nên sẽ giảm thiểu sự phát sinh CO2 (nó như việc đi xe đạp với lốp xẹp và khô dầu nhớt sẽ mệt hơn khi lốp căng và có dầu nhớt, nên đi lốp xẹp cần nhiều năng lượng hơn  đi xe máy hoặc xe hơi nên giữ lốp luôn căng và tra dầu thường xuyên để tránh thấp thoát xăng). Nếu chỉ 1% những người có xe hơi làm việc này, hằng năm, gần 1.000.000.000 (1 tỷ) tấn CO2 sẽ không bị thải thêm vào khí quyển.
  36. Ý nghĩa của việc giữ lốp xe đầy
    Lốp xe đầy có thể tăng độ dài quãng đường bạn đi được lên trên 3%( ví dụ cùng một lượng xăng cho 2 xe, một xe lốp xẹp và một xe lốp căng, nếu xe lốp xẹp chạy được 9 cây số thì hết xăng nhưng xe lốp căng sẽ chạy tới hơn 13 cây số rồi xăng mới cạn !). Như vậy, mỗi lít xăng bạn bỏ ra cho xe lốp căng sẽ không thải ra môi trường khoảng 0.5 kg khí CO2, con số tuy nhỏ nhưng nếu nhân lên cho số cây số bạn đi và số người dùng xe máy, xe hơi thì sẽ thành một con số khổng lồ đấy.
  37. Lái xe cẩn thận và không để tốn xăng
    Bạn cũng có thể giảm thiểu lượng CO2 ra bầu khí quyển và tiết kiệm xăng bằng cách thay đổi thói quen lái xe của mình. Chọn số thích hợp trên từng kiểu đường (lên dốc, đường ghồ ghề nên chọn số 1, đường cao tốc nên chọn số 3, 4…). Bạn hãy chọn đi những con đường tắt ngắn hơn. Trong những lúc chờ đợi cái gì đó, tắt động cơ của bạn ít nhất 1 phút. Bằng cách này, bạn tiết kiệm được cả tiền lẫn xăng.
  38. Khi mua xe mới, hãy chọn loại tiết kiệm nhiên liệu
    Bạn cắt giảm khoảng 1350 kg CO2 nếu chọn mua 1 chiếc xe hơi đi 100 km mất 8.5 lít xăng. Khoảng này có thể tiết kiệm lên gấp 20 lần nếu bạn dùng một chiếc xe chạy bằng năng lượng
    từ Hi-drô.
    Để biết thêm thông tin : www.fueleconomy.gov hoặc www.greencars.com
  39. Thử làm việc trực tuyến
    Vấn đề này còn khá mới mẻ ở Việt Nam. Bạn sẽ được ngồi ở nhà và làm việc trực tuyến qua mạng internet chứ không phải lái xe tới công sở, điều này giúp bạn giảm hẳn tiền xăng.
  40. Bay ít lại
    Tuy bay là một hình thức khá phổ biến, tiện lợi nhưng việc bay sẽ tạo ra một lượng CO2 khổng lồ. Nếu những người có điều kiện để bay trên thế giới giảm 1-2 chuyến bay trong 1 năm thì tình hình môi trường thế giới sẽ tốt hơn rất rất rất…….rất rất nhiều (1000 chữ rất trong câu vừa rồi).
  41. Khuyến khích các trường học giảm thải lượng CO2
    Áp dụng những biện pháp này vào trường học như thế có 2 lợi:
    • Tiết kiệm tiền cho trường học.
    • Có thể giáo dục cho học sinh biết về các cách này (thông qua giáo viên).
  42. Khuyến kích mọi người tái chế năng lượng
    Sự thành công để chống lại sự nóng lên toàn cầu đòi hỏi nhiều người chuyển sang dùng những năng lượng tái chế như năng lượng mặt trời, gió, sóng biển. Những công nghệ này sẽ giúp bạn tiết kiệm điện của nhà nước, giảm hoá đơn tiền điện 1 tháng và cắt giảm chục tỉ tấn CO2 mỗi năm nếu 87 triệu người dân Việt Nam làm việc này.

    Năng lượng sóng biển: dùng sức của sóng biển để chạy máy phát điện.
    Năng lượng mặt trời: ta tận dụng bằng cách để 1 tấm pin đặc biệt dưới ánh nắng mặt trời, tấm pin đó sẽ sinh điện, chỉ cần 1 tấm pin 1m x 2 m đó thì nhà bạn sẽ được cung cấp điện liên tục nếu có nắng, hoá đơn tiền điện sẽ còn chẳnng là bao. Ở nước ta, công nghệ này đã được áp dụng tại vùng núi vùng sâu vùng xa, nơi chưa có điện lưới.
    Năng lượng gió: gió làm qua một chong chónh , chonh chóng đó làm hoạt động một chiếc máy phát điện nên sinh ra điện. Công nghệ này đã được áp dụng ở một số đảo của nước ta.
  43. Bảo tồn những khu rừng trên khắp thế giới
    Rừng đóng vai trò chính trong việc thu CO2 trên Trái Đất (vì cây hấp thu khí CO2, cho khí O2). Việc rừng bị chặt phá hoặc đốt làm cho CO2 được giải thoát và quay trở lại bầu khí quyển. Hằng năm, đốt rừng thải ra 30% tổng lượng CO2 mà con người thải ra trong 1 năm.
  44. Suy nghĩ về những việc bạn dã đầu tư tiền của
    Khi bạn quyết định đầu tư tiền của và một vấn đề nào đó, hãy đánh giá lại về lợi ích, giá trị và ảnh hưởng của vấn đề đó, từ đó, vì vậy bạn có thể tiết kiệm một khoảng tiền không nhỏ.
    Tham khảo \www.socialinvest.org\ và \www.ceres.org \ để biết thêm về việc đánh giá một vấn đề và ảnh hưởng của nó tới khí hậu.
  45. Tạo dựng một thành phố ít CO2
    Các xí nghiệp, công ty nên có những hệ thống chuyên chở khoa học, tiết kiệm xăng, các nhà chức trách nên đề ra những chế tài về việc tiết kiệm năng lượng.
  46. Tổ chức các cuộc họp để kêu gọi hành động
    Nếu có thể, bạn nên tổ chức một cuộc họp nói về vấn đề này, và càng đặc biệt khi bạn là chủ một doanh nghiệp, làm theo một số gợi ý trong danh sách này thì doanh nghiệp của bạn sẽ tiết kiệm được vài tỉ đồng 1 năm ( nếu bạn có một doanh nghiệp lớn như Kinh Đô hay Trường Hải thì bạn không tiết kiệm được vài tỉ đâu mà là hằng chục tỉ đồng ).
  47. Tham gia những cuộc vận động ảo
    Cuộc vận động ảo Ngăn Chặn Hiện Tượng Nóng Lên Toàn Cầu (The Stop Global Warming Virtual March) là một tổ chức phi chính phủ đang nổ lực để làm cho mọi người quan tâm đến vấn đề Trái Đất nóng lên. Góp tiếng nói của bạn vào hằng trăm ngàn người đang kêu gọi ngăn chặn hiện tượng nóng lên toàn cầu tại /www.stopglobalwarming.org/
  48. Hãy nghĩ về con cháu chúng ta
    Nếu bạn có con cháu, bạn sẽ yêu thương con cháu bạn biết nhường nào, nếu bạn phá huỷ thế giới này, thì con cháu bạn sẽ nhận lại từ chúng ta một thế giới như thế nào ?
    xin hãy nghĩ lại và đừng phá huỷ đi tương lai của các cháu.
  49. Hãy tuyên truyền danh sách này
    Nếu muốn, bạn cũng có thể tự do dịch ra và tuyên truyền danh sách này cho mọi người nhưng xin bạn hãy giữ đường link gốc: :
    http://www.globalwarming-facts.info/50-tips.html
    Đây cũng lài một cách thiết thực để giúp mọi người hiểu về vấn đề hiện nay

    Gửi bài này qua Yahoo Messenger
    Nếu bạn làm cho càng nhiều người biết và làm những điều trong danh sách này thì bạn càng giúp đỡ nhiều cho Trái Đất (nhưng trước hết, bạn hãy hành động trước đi )
  50. Hành động
    Đây là điều quan trọng nhất, nói không thôi thì chẳng thay đổi được gì, bạn đã biết những gì cần phải biết, bạn đã có những gì cần phải có, thứ bạn còn thiếu bây giờ là một tinh thần để làm những điều này, đó là thứ quan trọng nhất trong “Danh Sách 50 Điều Bạn Có Thể Làm Để ngăn Chặn Sự Nóng Lên Toàn Cầu” này.

Bạn còn chờ gì nữa, hãy hành động ngay đi, đừng nói suông không thôi mà  hãy làm, bất đầu từ những việc nhỏ nhất, tầm thường nhất và qua một thời  gian bạn sẽ nhận thấy một khoảng tiền không nhỏ sẽ được tiết kiệm, tôi  đảm bảo bằng cả danh dự mình.
Nguồn: http://globalwarming-facts.info/50-tips.html
Dịch & bổ sung : vavb121@gmail.com

12 điều đơn giản để bảo vệ trái đất

Nguồn: nhiệt huyết ^^, bài viết, câu cú khá hay rùi, nguyên văn luôn :)
Hôm nay đang coi CNN thì thấy UNDP quảng cáo 12 điều giản đơn ai cũng có thể làm để cùng chung tay chặn đứng nóng lên toàn cầu. Trang web của dự án này có tên dễ nhớ là 12simplethings.com. (hoặc 12simplethings.org)
Bạn hãy đọc và thử thay đổi đi, đảm bảo rất thú vị. Mà nếu bạn không thay đổi thì trái đất sẽ thay đổi trước đó. Watch out!
À bạn nhớ làm thêm điều 13 này nữa: hãy xem và quảng cáo cho tất cả mọi người bạn biết nhé! (Tức là gởi link cho tất cả bạn bè trong yahoo friend list đó!)







  1. Tắt đèn đi

    Không chỉ đèn nhé, hãy tắt cả TV, máy tính, đầu đĩa và những thiết bị khác khi không dùng — bạn có biết là ở chế độ standby (chế độ chờ) các thiết bị này vẫn tiêu thụ từ 10 đến 40% điện năng không. Vậy nên hãy rút sạc pin điện thoại ngay khi sạc xong nhé, đừng để qua đêm!

  2. Dùng vừa đủ thôi

    Đừng rót nhiều nước quá nếu bạn không uống hết. Cũng đừng xả nước vô tội vạ. Hãy nhìn những giọt nước và suy nghĩ về số phận của chúng sau khi bạn thải ra cống thoát nước. Nên tiết kiệm.

  3. Đóng lại nào

    Đừng có mở cửa tủ lạnh lâu như vậy, bạn hãy đóng cửa tủ lại chừng nào bạn chưa cần đến.

  4. Coi chừng lốp xe

    Bạn có đi xe không? Vậy thì hãy trông coi lốp xe cho cẩn thận nhé. Thay lốp đã quá cũ (mòn) và nhớ bơm lốp xe thường xuyên. Tiền thay lốp mới sẽ rẻ hơn tiền nhiên liệu bạn tiêu tốn đó!

  5. Nói không với ni-lông

    Đừng đừng đừng có lấy quá nhiều bao ni-lông khi đi mua sắm. Hãy cố gắng dùng bao riêng của mình. Vậy mới là người mua sắm sành điệu và thông minh.

  6. Quạt đi

    Thay vì dùng điều hòa nhiệt độ vào mùa hè oi bức, tại sao không ăn mặc mát mẻ (và thời trang!) và dùng quạt nhỉ?

  7. Đi xe vừa vừa thôi

    Cố gắng giải quyết những chuyện lặt vặt qua điện thoại hay internet, hạn chế chạy xe vòng vòng cho những công việc nhỏ nhặt. Đi bộ nè, đạp xe, đón xe bus hay rủ thằng Tèo cùng đi — vừa vui vừa bảo vệ môi trường.

  8. Chạy chậm nữa

    Bạn có là ma tốc độ thì đi xe cũng nên tăng tốc từ từ và chạy chậm chậm thôi. Chạy dưới 90 km/giờ giúp tiết kiệm 25% xăng, tức là tiền đó. Còn giúp tiết kiệm sức khỏe nữa.

  9. Xài xe điện, xe hybrid

    Xe điện và xe hybrid đang là mốt. Bạn có chiếc nào chưa? Mấy chiếc xe này giúp xe chạy tốn ít nhiên liệuthải CO2 cũng ít hơn nữa

  10. Thay bóng đèn đi thôi

    Thay mấy cái bóng vàng nóng rực bằng đèn huỳnh quang compact đời mới (CFL) đi thôi. Bạn đang sống ở thế kỉ 21 rồi đó, tiếp thu công nghệ chút đi. Đèn compact dùng ít hơn 1/3 năng lượng so với “đèn ông sao” luôn. Mà nữa, không chỉ thay bóng đèn, thiết bị nào cũ kỹ quá (như tủ lạnh nè) thì cũng cố gắng thay luôn đi. Đảm bảo với bạn là lợi ích về dài của hóa đơn tiền điện sẽ cao hơn tiền đầu tư mua mới đó. Cũng có lợi hơn cho con cháu bạn nữa vì chúng đỡ phải di cư lên sao hỏa khi trái đất bốc cháy.

  11. Đi chợ gần nhà

    Đi chợ gần nhà, chọn mua thức ăn nào mà thành phố mình sản xuất á. Đừng có xài nhiều đồ nhập khẩu hay nhập từ tỉnh khác qua. Tiết kiệm năng lượng vận chuyển lắm. Đồ nhà đâu có thiếu đồ ngon, đúng không?

  12. Tái chế

    Từ này nghe có vẻ ghê ghê, nhưng mà thật ra đơn giản òm. Vậy nè, một là xài ít xăng dầu điện hơn, hai là những đồ dùng cũ nhưng còn chạy tốt thì mình cứ dùng (như xe đạp, điện thoại, v.v. — tất nhiên không phải là tái chế những con quỷ ngốn điện ở điều 10). Một điều khó hơn chút nhưng làm đảm bảo vui là nếu nhà bạn có vườn phía sau thì bạn lọc rác thải hữu cơ (tức là rau xanh, vỏ trái cây, v.v.) ra riêng và đem bón ra sau vườn. 



Vậy đó, 12 điều này ai cũng làm được (mình làm rồi!), bạn đừng nói bạn ngại nhe. Nhớ thêm điều này nữa: quảng cáo với mọi người về 12 điều này nhé (gửi link này đến mọi người ^^ )
Bản quyền của bài này và của 12simplethings cấp theo Creative Commons 3.0 SA, tức là bạn thoải mái đem đăng lại, copy cắt ghép phổ biến thế nào cũng được. (Nhưng nhớ cũng phải cho người khác xài tự do.)

Hãy hành động vì thế giới tốt hơn!

Khát !

Đây là một phần của loạt bài về cuộc khủng hoảng nước trên toàn thế giới, bài này tôi được đọc trên nhiệt huyết đã lâu, thực ra thì là từ futureown, các bạn cũng nên lướt qua, một trang tuyệt về bảo vệ môi trường :)


28/3/10

Những nghịch lý từ cuộc sống

Xem thêm: 10 nghịch lý cuộc sống

Có những điều hiển nhiên đến nỗi bạn không bao giờ bận tâm về nó. Có những điều tưởng chừng như rất nhỏ nhặt và bạn đã không làm từ rất lâu vì nhiều lý do.



Hãy bình tâm ngồi lại, bạn sẽ thấy những điều hiển nhiên ấy, những điều nhỏ nhặt ấy có rất nhiều điều để bạn suy ngẫm lại bản thân.

Chúng ta có ít nhưng xài nhiều, chúng ta mua nhiều nhưng sử dụng ít.
Chúng ta có nhà rộng với mái ấm hẹp; có tiện nghi nhưng ít thời gian.
Chúng ta có nhiều bằng cấp nhưng lại có ít tri thức.
Chúng ta có nhiều kiến thức nhưng lại thiếu sự suy xét.
Chúng ta làm ra những thứ lớn hơn nhưng chưa chắc chất lượng hơn.
Chúng ta làm giàu tài sản nhưng lại làm nghèo giá trị bản thân.
Chúng ta nói quá nhiều, thương yêu quá ít và thường hay ghét người.
Chúng ta kéo dài tuổi thọ nhưng không sống đúng ý nghĩa đích thực của cuộc sống.
Chúng ta chinh phục không gian vũ trụ nhưng lại bỏ trống không gian tâm hồn.
Chúng ta cố làm sạch không khí nhưng lại làm vẩn đục tâm hồn.
Chúng ta biết đường đến mặt trăng nhưng lại quên đường đến nhà người hàng xóm.
Chúng ta xây nhà cao hơn nhưng lại hạ thấp tâm tính; xây đường rộng hơn nhưng lại thu hẹp tầm nhìn.
Chúng ta uống quá nhiều, hút quá nhiều, xài tiền không tính toán, cười quá ít, lái xe quá nhanh, hay cáu giận; thức khuya để rồi uể oải dậy sớm; đọc quá ít và coi TV quá nhiều.
Chúng ta được học cách phải tiến nhanh về phía trước mà chưa học cách chờ đợi.
Chúng ta được dạy cách kiếm sống chứ không phải cách sống.
Đây là thời đại của thức ăn nhanh và tiêu hoá chậm; của những con người to hơn nhưng nhân cách nhỏ hơn; tài sản rất sâu nhưng tình thương lại cạn.
Đây là thời đại công nghệ có thể đem những điều này đến với bạn, thời đại mà bạn có thể đọc hoặc dễ dàng vứt nó đi.
Hãy nhớ, dành nhiều thời gian hơn cho những người yêu thương bởi vì không chắc rằng họ sẽ ở bên bạn mãi mãi.
Hãy nhớ, nói một lời dịu dàng đối với những người kính trọng bạn bởi vì con người nhỏ bé đó một ngày nào đó sẽ lớn, lớn hơn cả bạn.
Hãy nhớ, một nụ hôn hay một cái ôm từ sâu thẵm con tim có thể sẽ chữa lành những vết thương.
Hãy dành thời gian để yêu thương, để nói chuyện và để chia sẻ những điều quý giá trong tâm hồn bạn.

Bạn nên nhớ ý nghĩa của cuộc sống không được tính bằng độ dài thời gian, nó chỉ có nghĩa trong khoảnh khắc bạn từ bỏ nó.

11 bước để sống tốt với mọi người

  1. Trước khi bạn nói điều gì đó với ai đó, hãy tự hỏi mình 3 câu:
    - Điều đó có đúng đắn không?
    - Điều đó có tử tế không?
    - Điều đó có cần thiết không?
  2. Hãy tiết kiệm lời hứa, nhưng một khi đã hứa thì hãy chắc chắn giữ lời.
  3. Đừng để lỡ một cơ hội nào động viên người khác.
  4. Không nói xấu người khác, đừng ngồi lê đôi mách và đừng nghe những chuyện ngồi lê đôi mách.
  5. Biết tha thứ. Bạn hãy tin rằng hầu hết mọi người đã cố hết sức rồi.
  6. Giữ cho đầu óc "mở" và thật tỉnh. Thảo luận và bàn bạc nhưng đừng cãi cọ.
  7. Đừng đếm tới 10 mà hãy đếm tới 10.000 trước khi làm gì đó hoặc nói gì đó mà bạn nghĩ có thể làm vấn đề trở nên tồi tệ hơn.
  8. Không phải kể về những ưu điểm hay tính tốt của bạn, hãy để chúng tự thể hiện.
  9. Nếu ai đó phê phán bạn, hãy xem trong đó có gì là đúng, là sự thật không. Nếu có, hãy biết thay đổi cái sai của mình. Nếu không có gì là sự thật, hãy lờ đi và sống sao cho chẳng ai tin vào lời phê phán đó.
  10. Nuôi nấng và chăm sóc khả năng hài hước của bạn. Nụ cười là khoảng cách ngắn nhất giữa những con người.
  11. Đừng đòi hỏi phải được an ủi như là mình đã an ủi người khác, đừng đòi hỏi được hiểu như là mình đã hiểu người khác, và đừng đòi hỏi được yêu thương như là mình đã yêu thương người khác.

10 Cách đơn giản để bảo vệ môi trường !

Sau đây là 10 cách đơn giản để bảo vệ môi trường
Vì một thế giới Xanh-Sạch-Đẹp ^^




Giữ gìn cây xanh:

Cây xanh hấp thụ khí carbon dioxide, ngăn xói mòn đất và cung cấp ổ sinh thái cho mọi sinh vật sống. Giữ gìn cây xanh bằng cách chọn những vật trang trí nội thất từ các chất liệu thân thiện với sinh thái như tre chẳng hạn. Đừng quá chạy theo mốt, hãy tìm những loại bàn ghế, tủ đựng quần áo bền như vậy vừa tiết kiệm tiền vừa không góp phần tăng lượng đồ phế thải vào môi trường.


Sử dụng các chất liệu từ thiên nhiên:

Bạn có biết rằng thuốc bảo vệ thực vật và các loại hóa chất sử dụng trong vệ sinh hằng ngày đang làm chúng ta chết dần vì là một trong những nguyên nhân gây ra các căn bệnh như Parkinson, ung thư và các bệnh liên quan đến não. Vậy tại sao không sử dụng các loại hóa chất có nguồn gốc từ thiên nhiên và tận dụng hiệu quả mối quan hệ đấu tranh sinh tồn giữa các loài trong tự nhiên để kiểm soát địch hại.


Rút các phích khỏi ổ cắm:

Có lẽ bạn không biết rằng việc để cho các thiết bị điện gia dụng ở chế độ “chờ” trong thời gian dài đã làm tiêu tốn một lượng điện lớn, vì vậy hãy rút các chuôi cắm ra khỏi ổ hoặc tắt nguồn tất cả các thiết bị như máy sấy tóc, máy vi tính, tivi, thiết bị sạc điện thoại di động... khi không sử dụng.


Sử dụng năng lượng sạch:

Hãy sử dụng các nguồn năng lượng có thể tái tạo bất cứ khi nào có thể như năng lượng từ gió, ánh nắng mặt trời... Đây là các loại năng lượng sạch vì việc sản xuất và tiêu thụ chúng không làm phát sinh khí thải gây hiệu ứng nhà kính như sử dụng các loại nhiên liệu hóa thạch.



Nguyên tắc 3R:

(reduce, reuse, and recycle): Giảm sử dụng - tái sử dụng - sử dụng sản phẩm tái chế, hãy đối mặt với thực tế là chúng ta tiêu thụ nhiều hơn cái mà thiên nhiên có thể cung cấp cho chúng ta và mọi thứ đang dần cạn kiệt, kể cả nước! Vì vậy, trước hết hãy giảm thiểu nhu cầu tiêu dùng của bản thân hơn là phải tái sử dụng và tái sử dụng sẽ còn tốt cho môi trường hơn phải tái chế các sản phẩm đã vứt đi!

Ta tắm ao ta!

Ưu tiên sử dụng các sản vật được sản xuất từ địa phương, như vậy sẽ giảm được sự vận chuyển là một trong những nguyên nhân làm tiêu hao năng lượng và tăng lượng thải các loại khí độc hại. Thử nghĩ xem, cứ gì phải sử dụng các loại trái cây ướp lạnh từ cách xa hàng ngàn kilômet mang đến khi xung quanh ta tràn ngập các loại trái cây nhiệt đới thơm ngon, bổ dưỡng.

Tiết kiệm giấy:

Hãy tranh thủ lướt web để tìm kiếm thông tin, thay vì cứ chăm chăm đọc báo, gửi email và file thay vì viết thư, đấy là bạn đã góp phần bảo vệ cây xanh - là nguyên liệu chính sản xuất ra giấy.

Giảm sử dụng túi nilông:

Bạn có tin rằng các túi nilông không thể bị phân hủy sinh học nên chúng có thể tồn tại trong môi trường đến hàng trăm năm và để sản xuất ra 100 triệu túi nhựa phải tiêu tốn 12 triệu barrel dầu hỏa, vì vậy hãy sử dụng giấy, các loại lá... để gói sản phẩm thay vì sử dụng loại túi này.



Tận dụng ánh sáng mặt trời:

Tại sao bạn không mở tung cửa sổ ngôi nhà bạn bất cứ khi nào có thể để đón ánh sáng mặt trời thay vì sử dụng các loại đèn chiếu sáng, như vậy bạn sẽ giảm được lượng điện năng tiêu thụ, đồng thời tiết kiệm được túi tiền của mình.

Sử dụng các tiến bộ của khoa học:

Hãy dùng đèn huỳnh quang mặc dù chúng đắt hơn một tí nhưng bền hơn và tiết kiệm đến 75% điện năng so với bóng đèn bình thường. Nhưng phải lưu ý rằng trong chúng cũng chứa một lượng nhỏ thủy ngân, tuy không đủ gây hại cho bạn nhưng sẽ tích lũy vào môi trường nếu không được thu gom và xử lý tốt.

26/3/10

Pantene - You can shine.





Một video clip hay được chiếu trên kênh truyền hình Thailand với quảng cáo Pantene !
Câu truyện về một cô gái câm, điếc chơi violon với niềm đam mê và đối chọi lại những ngăn cách xã hội dành cho mình.

Why am I different from others ?
Why do you have to be like others ?

Video cảm động dựa trên một câu chuyện có thật tại Nhật Bản

1000 con hạc giấy

Sự hiểu lầm có thể làm cho con người ta mất đi vĩnh viễn 1 thứ gì đó mà ta rất yêu quý, để rồi, khi nhận ra thì đã quá muộn...








Có một chàng trai đã gấp 1.000 con hạc giấy tặng người anh yêu. Mặc dù lúc đó anh chỉ là một nhân viên quèn trong công ty, tương lai chẳng có vẻ gì sáng lạn nhưng họ vẫn luôn rất hạnh phúc bên nhau.
Rồi cho đến một hôm người yêu của anh nói rằng nàng sẽ đi Paris, sẽ không bao giờ còn có dịp gặp lại anh nữa. Nàng rất lấy làm tiếc về điều này và an ủi chàng rằng rồi nỗi đau của chàng cũng sẽ trở thành dĩ vãng. Hãy để cho nó ngủ yên trong ký ức của mỗi người.
Chàng trai đồng ý nhưng trái tim tan nát. Anh lao vào làm việc quên cả ngày đêm, cuối cùng anh đã thành lập được công ty của riêng mình. Nó không chỉ giúp anh vươn đến những điều mà trước đây vì thiếu nó mà ngưới yêu đã rời bỏ anh, nó còn giúp anh xua đuổi khỏi tâm trí mình một điều gì đó của những tháng ngày xưa cũ.
Một ngày mưa tầm tã, trong lúc lái xe, chàng trai tình cờ trông thấy một đôi vợ chồng già cùng che chung một chiếc ô đi trên hè phố. Chiếc ô không đủ sức che cho họ giữa trời mưa gió. Chàng trai nhận ngay ra đó là cha mẹ của cô gái ngày xưa. Tình cảm trước đây anh dành cho họ dường như sống lại. Anh chạy xe cạnh đôi vợ chồng già với mong muốn họ nhận ra anh. Anh muốn họ thấy rằng anh bây giờ không còn như xưa, rằng anh bây giờ đã có thể tự mình tạo dựng một công ty riêng, đã có thể ngồi trong một chiếc xe hơi sang trọng. Vâng, chính anh, chính người mà trước đây con gái họ chối từ đã làm được điều đó.
Đôi vợ chồng già cứ lầm lũi bước chậm rãi về phía nghĩa trang. Vội vàng, anh bước ra khỏi xe và đuổi theo họ. Và anh đã gặp lại người yêu xưa của mình, vẫn với nụ cười dịu dàng, đằm thắm nàng từng đem đến cho anh, đang dịu dàng nhìn anh từ bức chân dung trên bia mộ. Cạnh cô là món quà của anh, những con hạc giấy ngày nào. Đến lúc này anh mới biết một sự thật: nàng đã không hề đi Paris. Nàng đã mắc phải căn bệnh ung thư và không thể qua khỏi. Nàng đã luôn tin rằng một ngày nào đó anh sẽ làm được nhiều việc, anh sẽ còn tiến rất xa trên bước đường công danh. Và nàng không muốn là vật cản bước chân anh đến tương lai của mình. Nàng mong ước cha mẹ sẽ đặt những con hạc giấy lên mộ nàng, để một ngày nào đó khi số phận đưa anh đến gặp nàng một lần nữa, anh có thể đem chúng về bầu bạn.

Chàng trai bật khóc.

Chúng ta cũng vậy, như chàng trai kia, cũng chỉ nhận ra giá trị lớn lao về sự có mặt của một người mà cuộc đời đã ban tặng cho cuộc sống của chúng ta khi một sáng mai thức giấc, người ấy đã không còn ở bên ta nữa. Có thể họ đã chẳng yêu bạn như cách mà bạn mong đợi ở họ nhưng điều này không có nghĩa rằng họ không dâng hiến tình yêu của họ cho bạn bằng tất cả những gì họ có.

Một khi bạn đã yêu, bạn sẽ mãi mãi yêu. Những gì trong tâm trí bạn có thể sẽ ra đi, nhưng những gì trong tim bạn thì mãi mãi ở lại.

Con nhện ở Miếu Quan Âm

Trước miếu Quan Âm mỗi ngày có vô số người tới thắp hương lễ Phật, khói hương nghi ngút. Trên cây xà ngang trước miếu có con nhện chăng tơ, mỗi ngày đều ngập trong khói hương và những lời cầu đảo, nhện dần có Phật tính. Trải nghìn năm tu luyện, nhện đã linh.

Một ngày, bỗng Phật dạo đến ngôi miếu nọ, thấy khói hương rất vượng, hài lòng lắm. Lúc rời miếu, ngài vô tình ngẩng đầu lên, nhìn thấy nhện trên xà.

Phật dừng lại, hỏi nhện: "Ta gặp ngươi hẳn là có duyên, ta hỏi ngươi một câu, xem ngươi tu luyện một nghìn năm nay có thật thông tuệ chăng. Được không?"

Nhện gặp được Phật rất mừng rỡ, vội vàng đồng ý. Phật hỏi: "Thế gian cái gì quý giá nhất?"

Nhện suy ngẫm, rồi đáp: "Thế gian quý nhất là những gì không có được và những gì đã mất đi!". Phật gật đầu, đi khỏi.

Lại một nghìn năm nữa trôi qua, nhện vẫn tu luyện trên thanh xà trước miếu Quan Âm, Phật tính của nhện đã mạnh hơn.

Một ngày, Phật đến trước miếu, hỏi nhện: "Ngươi có nhớ câu hỏi một nghìn năm trước của ta không, giờ ngươi đã hiểu nó sâu sắc hơn chăng?"

Nhện nói: "Con cảm thấy trong nhân gian quý nhất vẫn là "không có được" và "đã mất đi" ạ!"

Phật bảo: "Ngươi cứ nghĩ nữa đi, ta sẽ lại tìm ngươi."

Một nghìn năm nữa lại qua, có một hôm, nổi gió lớn, gió cuốn một hạt sương đọng lên lưới nhện. Nhện nhìn giọt sương, thấy nó long lanh trong suốt sáng lấp lánh, đẹp đẽ quá, nhện có ý yêu thích. Ngày này nhìn thấy giọt sương nhện cũng vui, nó thấy là ngày vui sướng nhất trong suốt ba nghìn năm qua. Bỗng dưng, gió lớn lại nổi, cuốn giọt sương đi. Nhện giây khắc thấy mất mát, thấy cô đơn, thấy đớn đau.

Lúc đó Phật tới, ngài hỏi: "Nhện, một nghìn năm qua, ngươi đã suy nghĩ thêm chưa: Thế gian này cái gì quý giá nhất?"

Nhện nghĩ tới giọt sương, đáp với Phật: "Thế gian này cái quý giá nhất chính là cái không có được và cái đã mất đi."

Phật nói: "Tốt, nếu ngươi đã nhận thức như thế, ta cho ngươi một lần vào sống cõi người nhé!"

Và thế, nhện đầu thai vào một nhà quan lại, thành tiểu thư đài các, bố mẹ đặt tên cho nàng là Châu Nhi. Thoáng chốc Châu Nhi đã mười sáu, thành thiếu nữ xinh đẹp yểu điệu, duyên dáng. Hôm đó, tân Trạng Nguyên Cam Lộc đỗ đầu khoa, nhà vua quyết định mở tiệc mừng sau vườn ngự uyển.

Rất nhiều người đẹp tới yến tiệc, trong đó có Châu Nhi và Trường Phong công chúa. Trạng Nguyên trổ tài thi ca trên tiệc, nhiều tài nghệ khiến mọi thiếu nữ trong bữa tiệc đều phải lòng. Nhưng Châu Nhi không hề lo âu cũng không ghen, bởi nàng biết, chàng là mối nhân duyên mà Phật đã đưa tới dành cho nàng.

Qua vài ngày, tình cờ Châu Nhi theo mẹ lên miếu lễ Phật, cũng lúc Cam Lộc đưa mẹ tới miếu. Sau khi lễ Phật, hai vị mẫu thân ngồi nói chuyện. Châu Nhi và Cam Lộc thì tới hành lang tâm sự, Châu Nhi vui lắm, cuối cùng nàng đã có thể ở bên người nàng yêu, nhưng Cam Lộc dường như quá khách sáo.

Châu Nhi nói với Cam Lộc: "Chàng còn nhớ việc mười sáu năm trước, của con nhện trên xà miếu Quan Âm chăng?"

Cam Lộc kinh ngạc, hỏi: "Châu Nhi cô nương, cô thật xinh đẹp, ai cũng hâm mộ, nên trí tưởng tượng của cô cũng hơi quá nhiều chăng?". Nói đoạn, chàng cùng mẹ chàng đi khỏi đó.

Châu Nhi về nhà, nghĩ, Phật đã an bài mối nhân duyên này, vì sao không để cho chàng nhớ ra chuyện cũ, Cam Lộc vì sao lại không hề có cảm tình với ta? Vài ngày sau, vua có chiếu ban cho Trạng Nguyên Cam Lộc sánh duyên cùng công chúa Trường Phong, Châu Nhi được sánh duyên với thái tử Chi Thụ. Tin như sấm động giữa trời quang, nàng không hiểu vì sao Phật tàn nhẫn với nàng thế.

Châu Nhi bỏ ăn uống, nằm khô nhắm mắt nghĩ ngợi đau đớn, vài ngày sau linh hồn nàng sắp thoát khỏi thân xác, sinh mệnh thoi thóp.

Thái tử Chi Thụ biết tin, vội vàng tới, phục xuống bên giường nói với nàng: "Hôm đó, trong những cô gái giữa bữa tiệc sau vườn thượng uyển, ta vừa gặp nàng đã thấy yêu thương, ta đã khốn khổ cầu xin phụ vương để cha ta cho phép cưới nàng. Nếu như nàng chết, thì ta còn sống làm chi." Nói đoạn rút gươm tự sát.

Và giây khắc ấy Phật xuất hiện, Phật nói với linh hồn sắp lìa thể xác Châu Nhi: "Nhện, ngươi đã từng nghĩ ra, giọt sương (Cam Lộc) là do ai mang đến bên ngươi chăng? Là gió (Trường Phong) mang tới đấy, rồi gió lại mang nó đi. Cam Lộc thuộc về công chúa Trường Phong, anh ta chỉ là một khúc nhạc thêm ngắn ngủi vào sinh mệnh ngươi mà thôi.

Còn thái tử Chi Thụ chính là cái cây nhỏ trước cửa miếu Quan Âm đó, anh ta đã ngắm ngươi ba nghìn năm, yêu ngươi ba nghìn năm, nhưng ngươi chưa hề cúi xuống nhìn anh ta. Nhện, ta lại đến hỏi ngươi, thế gian này cái gì là quý giá nhất?"

Nhện nghe ra sự thật, chợt tỉnh ngộ, nàng nói với Phật: "Thế gian này cái quý nhất không phải là thứ không có được và đã mất đi, mà là hạnh phúc hiện đang nắm giữ!"

Vừa nói xong, Phật đã đi mất, linh hồn Châu Nhi quay lại thân xác, mở mắt ra, thấy thái tử Chi Thụ định tự sát, nàng vội đỡ lấy thanh kiếm...

Câu chuyện đến đây là hết, bạn có hiểu câu cuối cùng mà nàng Châu Nhi nói không?

"Thế gian này cái quý nhất không phải là thứ không có được và đã mất đi, mà là hạnh phúc hiện đang nắm giữ!"

Trong suốt đời ta, sẽ gặp hàng nghìn hàng vạn loại người.

Để yêu một người thì không cần cố gắng, chỉ cần có "duyên" là đủ.

Nhưng để tiếp tục yêu một người thì phải cố gắng.

Tình yêu như sợi dây, hai người cùng kéo hai đầu, chỉ cần một người kéo căng hoặc bỏ lơi, tình yêu ấy sẽ căng thẳng hoặc chùng xuống.

Vậy khi bạn đi kiếm người ở đầu kia dây, hãy cân nhắc. Hoặc bạn có quá nhiều sợi dây tình cảm, hoặc bạn cứ liên tục tìm cái mới, hoặc khi dây đã đứt, bạn không còn can đảm hay lòng tin, tình yêu để đi tìm một tình yêu mới nữa.

Bất kể thế nào, khi sợi dây đó đứt, bạn chỉ mất đi một người không yêu bạn, nhưng người đó đã mất đi một người yêu họ.

Mất một người không biết trân quý bạn, có gì phải buồn rầu?

Bởi bạn còn cơ hội, một lần nữa, gặp người biết rằng bạn quý giá.

25/3/10

Bố tôi, một siêu nhân !

"Spencer, con có biết là bố đã từng học phép thuật không?" 




Năm tôi lên bẩy, cả nhà tôi có một chuyến đi tới tận San Francisco. Bố tôi lái chiếc xe của gia đình suốt dọc con đường cao tốc trong một cơn mưa bão khủng khiếp. Mưa xối xả trút xuống và gió thì thổi cho chúng bay mờ mịt trong không trung, tạo nên những âm thanh và cảnh tượng hoang dã khủng khiếp.

Ông anh trai hơn tôi bốn tuổi đang muốn chứng minh mình là kẻ mạnh ở khu vực băng sau. Mỗi lần tôi né được một cú thụi là ông ta lại khôn khéo uýnh tôi vào một chỗ khác. Và mỗi lần tôi cố gắng chộp lấy tay anh ta thì ông anh lại uýnh lại tôi còn đau hơn. Vũ khí duy nhất hiệu nghiệm của tôi lúc này là mách mẹ.

     Nhưng có vẻ như trật tự và công bằng chỉ được thiết lập một cách hết sức mong manh. Bố tôi, vẫn đang lái xe, biết điều duy nhất có thể khiến hai phe tham chiến ngừng bắn là làm chúng tôi sao lãng. Bố lên tiếng:

 "Spencer, con có biết là bố đã từng học phép thuật không?"

     Tôi là kẻ đầu tiên bị choáng váng, và hai anh em buông nhau ra tức thì. "Cái gì ạ?" Tôi hỏi để cố hiểu cho rõ hơn sự việc đang xảy ra. Bố tôi đáp lại, "Các con có muốn bố biểu diễn một vài phép thuật không?"

     Tôi thực sự sửng sốt. Tất cả những đứa trẻ trên thế gian này đều mơ có một ông bố là siêu nhân. Ngay cả anh trai tôi cũng tò mò kinh khủng về bí mật mà bố vừa hé lộ.

"Bố có một phép thuật có thể làm cho mưa ngừng rơi," bố bình thản, mọi siêu nhân đều rất bình thản, "chỉ là một khoảng thời gian rất ngắn thôi, thế cho nên hai đứa phải hết sức chú ý."

Tôi gần như bị cấm khẩu. Điều bố sắp làm là một điều mà tôi chưa từng thấy siêu nhân nào làm được, có thể bay như chim, bò trên tường như nhện, nhưng chưa có siêu nhân nào làm được phép hô phong hoán vũ. Tất cả những gì tôi có thể làm là nhìn chằm chằm vào đôi mắt bỗng trở nên cực kỳ bí ẩn của bố trong gương chiếu hậu, chờ đợi trong hồi hộp nghẹt thở.

"Các con sẵn sàng chưa?"
"Rồi ạ!"

"Được. Để bố bắt đầu triệu tập sức mạnh!" Một khoảng im lặng đầy căng thẳng. "Xong. Đầu tiên, bố phải đọc thần chú. "Abra Cadabra." Nào, bắt đầu" và bố đọc to, đầy uy lực: "Abra Cadabra!"

 Và điều đó đã xảy ra! Trong một tíc tắc -  mưa ngừng rơi! Đó là phép màu đầu tiên trong đời mà tôi được tận mắt chứng kiến! Tôi choáng váng thật sự. Bố tôi thực sự là một siêu nhân. Làm sao đến bây giờ tôi mới biết điều đó? Trong ngần ấy năm, tại sao tôi không biết mình đang sống bên cạnh một siêu nhân. Hẳn bố đang dấu những thứ máy móc và vũ khí bí ẩn của mình trong gara ôtô. Tôi chắc mẩm rằng chiếc xe Ford cũ kỹ của bố chỉ là một lớp vỏ bọc để những kẻ thù truyền kiếp của bố không biết thực sự bố là ai.

"Wow!" tôi nói với anh trai tôi, đang trong trạng thái đông cứng vì kinh ngạc.

"Wow…" là tất cả những gì tôi có thể nói.

Và sau đó xe của chúng tôi đi qua dưới một cầu vượt nữa.

Khi ai đó làm chúng ta tổn thương!

"Khi những người khác làm bạn tổn thương, hãy nghĩ đến việc bạn sẽ phản ứng thế nào nếu đó chính là người thân của bạn." 


 
Khi trận hỏa hoạn Hayman ở Colorado bắt đầu suy yếu, những người như chúng tôi, sống ở quanh vùng vành đai, thỉnh thoảng tự cho phép mình có những tia hy vọng mong manh rằng mọi chuyện rồi sẽ sớm trở lại bình thường.

Không, những khu rừng sẽ không thể được phục hồi trong nhiều năm nữa. Những ngôi nhà bị cháy cũng sẽ không sớm được xây dựng lại. Và những gia đình bị di dời bắt buộc sẽ không tìm thấy bất kỳ điều gì giống với bình thường, sau nhiều tháng nữa.

Bản thân trận hỏa hoạn vẫn sẽ âm ỉ, chúng tôi nghe nói như thế, cho đến khi có tuyết rơi vào mùa Thu.

Nhưng, khi những bông hoa nghệ tây vươn lên từ nền đất đóng băng, cho thấy mùa Xuân đến, thì bầu trời xanh sáng ló sau những làn khói
mù mịt giờ đây như tuyên bố rằng những điều tệ nhất có thể đã qua.

Trận hỏa hoạn, theo chúng tôi được biết, bị gây ra bởi một kỹ thuật viên của rừng. Có thể cô ấy không bao giờ có ý định đốt cháy gần 140.000 mẫu rừng tự nhiên đẹp đẽ ở Rặng Núi Đá, nhưng cũng sẽ phải mất hàng tháng trước khi tòa án quyết định rằng thảm họa này có đơn thuần chỉ là tai nạn hay không.

Rất nhiều ngôi nhà đã bị phá hủy. Có những người lính cứu hỏa đã mất đi mạng sống, không phải do ngọn lửa, mà do một tai nạn ô tô khi họ vội vã đến hiện trường để cứu hộ.

Chi phí để chống lại ngọn lửa và số tài sản bị thiệt hại sẽ lên đến hàng trăm triệu đôla. Tuy nhiên, chưa kể đến kết quả về mặt luật pháp, thì từ người dân đến tòa án, ý kiến phản ứng với cô kỹ thuật viên kia đều chia thành hai phái.

Một số muốn cô ấy phải chịu hình phạt cao nhất hiện có, những người khác lại kêu gọi mọi người cố gắng thấu hiểu và thông cảm cho cô ấy.

Nó cũng giống như câu hỏi là chúng ta phản ứng thế nào khi những người khác làm chúng ta tổn thương? Câu hỏi này là hoàn toàn hợp lý, bởi vì tất cả chúng ta, ai cũng có những khi bị tổn thương bởi hành động của người khác.

Những hành động đó có thể là chủ tâm hay vô tình, có thể là ác ý hay đơn giản là thiếu suy nghĩ. Chúng ta sẽ làm gì?

Từ đó, tôi đã tự hỏi mình câu này: "Tôi sẽ làm gì nếu cô ấy là con gái tôi? Nếu cô ấy là vợ tôi hoặc em gái tôi?". Tôi tin rằng câu trả lời cho câu hỏi đó chính là câu trả lời mà chúng ta đang tìm kiếm.

Nếu cô ấy là con gái tôi, tôi sẽ muốn có một phán quyết tốt, chính đáng, có lương tâm, chứ không phải là cơn thịnh nộ mù quáng, để dẫn đến quyết định cuối cùng.

Nếu cô ấy là con gái tôi, tôi sẽ muốn cô ấy có được càng nhiều sự giúp đỡ càng tốt, với bất kỳ vấn đề nào có thể đã khiến cô ấy mắc phải một lựa chọn sai lầm có tính phá hủy nghiêm trọng đến vậy.

Nếu cô ấy là con gái tôi, tôi sẽ muốn cô ấy biết rằng luôn có các hậu quả cho mọi hành động của cô ấy, và mặc dù tôi có thể muốn che chở cho cô ấy khỏi những hậu quả đó, nhưng tôi cũng biết rằng làm như thế sẽ không phải là có ích nhất cho cô ấy.

Nếu cô ấy là con gái tôi, tôi sẽ vẫn muốn cô ấy có được một cơ hội nữa trong cuộc sống. Tôi sẽ muốn cô ấy có thể lại được chấp nhận bởi cộng đồng, và được hàn gắn - khi mà khu rừng, rồi đến lúc nào đó, tự bản thân nó cũng "hàn gắn".

Và tôi cũng muốn cô ấy biết rằng, qua thử thách đau đớn này, cô ấy vẫn sẽ luôn luôn là con gái tôi.

Khi những người khác làm bạn tổn thương, hãy nghĩ đến việc bạn sẽ phản ứng thế nào nếu đó chính là người thân của bạn.

Đó có thể không phải là cách dễ nhất để bạn thực hiện, nhưng là cách thực tế nhất bạn có thể làm để dễ dàng tha thứ, dễ dàng cảm thấy bình yên trở lại nhất cho chính mình.

Một chuyện tình

Câu chuyện xãy ra ở một bệnh viện nhỏ ở vùng quê hẻo lánh. Ở khoa hóa trị có một phụ nữ trẻ đang ở giai đoạn cuối của căn bệnh ung thư. Tuy luôn bị những cơn đau hành hạ nhưng chưa bao giờ người phụ nữ ấy quên trao cho cho chúng tôi một nụ cười biết ơn sau những lần điều trị. Những khi chồng cô tới thăm, mắt cô rạng ngời hạnh phúc. Đó là một người đàn ông đẹp trai, lịch thiệp và cũng thân thiện như vợ mình. Tôi rất ngưỡng mộ chuyện tình của họ. Hằng ngày anh mang đến cho cô những bó hoa tươi thắm cùng nụ cười rạng rỡ, anh đến bên giường nắm lấy tay cô và trò chuyện cùng cô. Những lúc quá đau đớn, cô khóc và trở nên cáu ghắt, anh ôm chặt cô vào lòng, an ủi động viên cho vợ mình cho đến khi cơn đau dịu đi. Anh luôn bên cô mỗi khi cô cần, anh giúp cô uống từng ngụm nước và không quên vuốt nhẹ đôi chân mày của cô. Mỗi đêm, trước khi ra về anh luôn đóng cửa để hai người có những giây phút bên nhau. Khi anh đi, chúng tôi thấy cô ấy đã say ngủ mà trên môi vẫn phảng phất nét cười.




Nhưng đêm ấy mọi chuyện đã thay đổi. Khi nhìn vào bảng theo dõi, kết quả cho thấy người vợ trẻ ấy sẽ không qua khỏi đêm nay. Mặc dù rất buồn nhưng tôi biết đó là cách tốt nhất cho cô ấy, từ nay cô sẽ không chịu những cơn đau thêm nữa.

Để bảng theo dõi trên bàn, tôi muốn đến phòng bệnh. Khi tôi bước vào phòng, cô mở mắt nhìn tôi hé môi cười một cách yếu ớt, nhưng hơi thở của cô nghe thất khó nhọc. Chồng cô ngồi bên cô mỉm cười nói: " Cho đến bây giờ món quà tuyệt vời nhất tôi dành cho cô ấy chính là tình yêu của tôi ".

Và tôi đã khóc khi nghe điều đó, tôi nói nếu họ cần bất cứ điều gì thì đừng ngại.Đêm ấy cô đã ra đi trong vòng tay người chồng yêu dấu. Tôi không biết làm gì hơn ngoài việc cố an ủi và chia sẻ nỗi đau này cùng chồng cô. Với khuôn mặt đẫm nước mắt, anh nghẹn ngào: " Xin hãy cho tôi ở bên cô ấy thêm một lúc ".

Bước ra khỏi phòng, đứng ở hành lang lau những giọt nước mắt, nhớ nụ cười, nhớ ánh mắt, nhớ những cái ôm ghì chặt mà cô ấy dành cho chúng tôi...Tôi nhớ tất cả về cô ấy như một người bạn thân thiết, tôi cũng phần nào có thể cảm nhận được nỗi đau mà chồng cô đang chịu đựng. Bỗng nhiên từ trong phòng vọng ra một giọng hát trầm ấm mà tôi chưa từng được nghe. Không chỉ riêng tôi mà tất cả mọi người đều bị cuốn hút bởi giọng hát của anh khi anh cất lời bài Beautiful brown eyes.

Rồi giai điệu khúc ca nhỏ dần, anh mở cửa gọi tôi đến, anh nhìn sâu vào mắt tôi, ôm chầm lấy tôi rồi nói:" Tôi đã hát bài này mỗi đêm cho cô ấy nghe kể từ ngày chúng tôi quen nhau. Mọi ngày tôi vẫn thường cố giữ cho giọng mình thật nhỏ để khỏi làm phiền bệnh nhân khác. Và tôi chắc rằng đêm nay trên thiên đường cô ấy cũng vẫn nghe tôi hát. Tôi xin lỗi đã quấy rầy mọi người.Tôi chỉ không biết sống ra sao khi thiếu vắng cô ấy, nhưng mỗi đêm tôi vẫn tiếp tục hát cho cô ấy. Chị có nghĩ rằng cô ấy nghe thấy tiếng tôi không?".

Tôi khẽ gật đầu mà nước mắt vẫn tuôn. Anh ôm tôi một lần nữa, hôn lên má tôi và cảm ơn tôi cùng tất cả mọi người. Đoạn anh quay bước, cúi đầu khẽ húyt sáo giai điệu thân quen.

Khi anh bước đi, tôi nhìn theo, thầm cầu nguyện cho cô ấy, cho anh và cho tôi một ngày nào đó.
 

24/3/10

Lời xin lỗi thứ 100 !

Đó là ngày đầu tiên của năm học lớp 10, chúng tôi chỉ có một bài kiểm tra nên về rất sớm, và tôi gọi điện thoại cho cậu ấy:

- Cậu đến đón mình được chứ?
- Được, đợi mình 5' (5 phút)

- Nhanh lên đấy nhé?
3 giờ chiều tôi đợi mãi, ...5'..10'...15'... cuối cùng cậu ấy cũng tới.
- Cậu làm gì mà lâu thế, sao không ăn, không ngủ rồi tắm luôn đi
- Mình xem một chương trình tivi
- Cái gì? tivi? tôi leo lên xe cậu ta và không nói gì, suốt đoạn đường về nhà.

Và đó là lần đầu tiên cậu ấy xin lỗi tôi, nhưng tôi có cảm giác lời xin lỗi ấy không xuất phát từ trái tim,
chỉ là lời nói cho qua thôi.
.... Tôi khóc òa lên khi cậu ấy xin lỗi lần thứ 59, rồi lần thứ 60, cậu ấy nắm tay tôi và xin lỗi,
tôi có cảm giác cậu ấy có chuyện gì đó nhưng không nói với tôi.



Và tiếp tục, "mình xin lỗi" cho đến khi tôi không thể nghe thêm lời nào... tôi đập máy và hét vào điện thoại, đó là lời xin lỗi thứ 99.

Từ đó tôi và cậu ấy không gặp nhau nữa, nhiều khi nghe thấy điện thoại nhưng tôi không thấy đầu dây bên kia trả lời,

tôi biết là cậu ấy đã gọi nhưng tôi vẫn không thèm để ý đến.

Đến một hôm khi không thể chịu thêm được tình trạng này, tôi đã đến trường cậu ấy, tôi ngó vào lớp nhưng không gặp cậu ấy,

bạn cùng lớp nói là cậu ta đã vào bệnh viện. Tôi chạy nhanh nhất có thể để vào bệnh viện.

Chuyện gì vậy? sao không gọi điện thoại cho mình, tôi vừa ngồi xuống bên cạnh cậu ấy và òa khóc, tôi khóc lạc cả giọng.

Cậu ấy lấy hết sức lực có thể và nói "mình xin lỗi" và cuối cùng cậu ấy nhắm mắt lại.

Tôi la toáng lên "đừng có mà xin lỗi, cậu mở mắt ra đi..." Tôi nắm chặt lấy tay áo cậu ấy và kéo.

"Tại sao cậu lại xin lỗi, tại sao cậu không giải thích???

đừng có xin lỗi... cậu mà không mở mắt là tôi sẽ không bao giờ tha lỗi cho cậu đâu... không bao giờ.

Đó là lời xin lỗi thứ một trăm.
Cậu ấy đã thua trong cuộc chiến với căn bệnh ung thư máu... nhưng cậu ấy vẫn luôn sống trong trái tim của tôi... mãi mãi...
Và một tháng sau mẹ cậu ấy đưa cho tôi 01 hộp đựng những tờ giấy, trong đó ghi lại tất cả những lý do tại sao cậu ấy xin lỗi tôi.

"... lần thứ nhất.. mình không muốn đến trễ nhưng khi vừa bước ra khỏi nhà thì mình thấy chóng mặt quá,

nhưng mình đã cố gắng đến gặp cậu, cậu tha lỗi cho mình nha!"
" lần thứ 2.... "
" lần thứ 3...." ......Lần thứ 100, là lời xin lỗi cậu ấy viết trước khi tôi đến bệnh viện.
"Mình xin lỗi, mình không muốn bỏ lại cậu một mình trên cuộc đời này nhưng một ngày nào đó sẽ khác đi, mình xin lỗi...."
Kèm theo đó là bức hình cậu ấy chụp trong xanh xao nhưng vẫn tươi cười.

Khi cậu ấy cần tôi nhất thì tôi không có ở bên cạnh...


Mưa chiều và nỗi nhớ

Mưa chiều chợt làm cho ai đó cứ mãi nhớ về một thời xa xăm trong quá khứ, cái thời còn ngây thơ nghịch nước, nghịch cát, vui đùa, làm bạn với thiên nhiên.


Chiều nay, lại một buổi chiều nữa trời tiếp tục mưa. Mưa Sài Gòn sao mà nặng hạt và gấp gáp đến thế. Ngồi một mình nơi gác trọ chật hẹp, lơ đãng nhìn mưa chợt thấy lòng bồi hồi và xao xuyến lạ. Một chiếc lá vàng rụng từ đâu đó cứ trôi đi theo dòng nước chảy xuôi xuống phố. Trên những con đường, từng dòng người hối hả lướt vội qua nhau sau một ngày bận rộn. Mưa, những hạt mưa như vô tình cứ thi nhau đều đều rơi xuống gợi bao nỗi nhớ vô bờ của người xa quê...

Mưa chiều chợt làm cho ai đó cứ mãi nhớ về một thời xa xăm trong quá khứ, cái thời còn ngây thơ nghịch nước, nghịch cát, vui đùa, làm bạn với thiên nhiên. Và rồi chợt giật mình: “Ta đã quá lớn tuổi rồi ư ?”. Những năm gắn bó với phố thị, nhưng tôi vẫn cảm thấy mưa Sài Gòn sao khác lạ so với những “giọt mưa quê”? Nó không dai dẳng, nhẹ nhàng, lất phất như ở quê tôi mà ồ ạt, vội vã, dứt khoát, chợt đến rồi chợt đi như chính cuộc sống và con người nơi đây-một trung tâm kinh tế văn hoá hàng đầu của cả nước. Nhưng những cơn mưa đầu mùa đến sớm chợt làm kỷ niệm tuổi thơ như chợt ùa về trong tôi.

Tôi sinh ra và lớn lên tại một vùng quê nghèo, người dân quê tôi hiền lành, chất phác, chịu thương chịu khó, cuộc sống mưu sinh quanh năm chỉ biết gắn bó với ruộng đồng, với xứ sở. Ngày ấy, cũng vào một buổi chiều mưa như thế này, lũ trẻ con chúng tôi vẫn tụ tập đông đủ, trên tay mỗi đứa đủ cả “dụng cụ hành nghề”: Thau, xoong, lờ, túi nilong... Đứa thì bắt cua, đứa thả lờ, đứa thì ngăn mương lại rồi tát cá. Riêng tôi, tôi khoái nhất là mò cua, “hành trang” của tôi là một túi nilong và một cái lờ. Chọn một nơi thật ưng ý, nghi ngờ là cá sẽ trôi qua nhiều nhất, tôi bí mật đặt lờ xuống dưới đó, với hi vọng là sáng mai lờ sẽ đầy ắp cá. Xong xuôi tôi cùng tụi trẻ con dọc theo bờ ruộng, những con cua béo ngậy, ngon mắt lần lượt bị tóm cổ ra khỏi hang, sau một lúc cọ quậy, chúng đã nằm gọn trong túi của tôi. Đồng ruộng quê tôi rộng lắm, mùa mưa người ta không gieo sạ nên chúng tôi tha hồ mà chạy nhảy. Năm tháng gắn bó nơi phố thị tôi mới chợt nhận ra phố thị đối lập quá nhiều so với quê tôi, ngay cả mưa nơi đây cũng khác. Ngoài kia, mưa vẫn rơi, gió vẫn thổi, như cùng chung nỗi niềm của kẻ xa quê chợt lắng đọng trong một chiều mưa giữa cuộc sống đầy bộn bề của phố thị...

Ly cà phê muối


Chàng trai gặp cô gái ở một buổi tiệc. Cô rất xinh đẹp, quyến rũ và đến hơn nửa số người trong buổi tiệc đều để ý đến cô. Trong khi chàng trai chỉ là một người rất bình thường, không ai buồn nhìn tới. Cuối cùng, khi buổi tiệc gần kết thúc, chàng trai ngượng ngập mời cô gái uống cà phê với mình. Cô gái rất ngạc nhiên, nhưng vì lời mời quá lịch sự nên cô đồng ý.



Họ ngồi ở một chiếc bàn nhỏ trong góc phòng tiệc, nhưng chàng trai quá lo lắng, mãi không nói được lời nào, làm cho cô gái cũng cảm thấy bất tiện. Bỗng nhiên, chàng trai gọi người phục vụ:

- Xin cho tôi ít muối để tôi cho vào cà phê!

Mọi người đứng xung quanh đều hết sức ngạc nhiên và nhìn chăm chăm vào chàng trai. Chàng trai đỏ mặt nhưng vẫn múc một thìa muối cho vào cốc cà phê và uống.

Cô gái tò mò:

- Sao anh có sở thích kỳ quặc thế?

- Khi tôi còn nhỏ, tôi sống gần biển - Chàng trai giải thích - Khi chơi ở biển, tôi có thể cảm thấy vị mặn của nước, giống như cà phê cho muối vào vậy! Nên bây giờ, mỗi khi tôi uống cà phê với muối, tôi lại nhớ tới tuổi thơ và quê hương của mình.

Cô gái thật sự cảm động. Một người đàn ông yêu nơi mình sinh ra thì chắc chắn sẽ yêu gia đình và có trách nhiệm với gia đình của mình. Nên cô gái bắt đầu nói chuyện cởi mở hơn, về nơi cô sinh ra, về gia đình... Trước khi ra về, họ hẹn nhau một buổi gặp tiếp theo... Qua những lần gặp gỡ, cô gái thấy chàng trai quả là một người lý tưởng: rất tốt bụng, biết quan tâm... Và cô đã tìm được người đàn ông của mình nhờ cốc cà phê muối.

Câu chuyện đến đây vẫn là có hậu vì "công chúa" đã tìm được "hoàng tử", và họ cưới nhau, sống hạnh phúc.
Mỗi buổi sáng, cô gái đều pha cho chàng trai - nay đã là chồng cô - một cốc cà phê với một thìa muối. Và cô biết rằng chồng cô rất thích như vậy. Suốt 50 năm kể từ ngày họ cưới nhau, bao giờ người chồng cũng uống cốc cà phê muối và cảm ơn vợ đã pha cho mình cốc cà phê ngon đến thế.
Sau 50 năm, người chồng bị bệnh và qua đời, để lại cho người vợ một bức thư:

"Gửi vợ của anh,

Xin em tha thứ cho lời nói dối suốt cả cuộc đời của anh. Đó là lời nói dối duy nhất - về cốc cà phê muối. Em có nhớ lần đầu tiên anh mời em uống cà phê không? Lúc đó, anh đã quá lo lắng, anh định hỏi xin ít đường nhưng anh lại nói nhầm thành muối. Anh cũng quá lúng túng nên không thể thay đổi được đành phải tiếp tục lấy muối cho vào cốc cà phê và bịa ra câu chuyện về tuổi thơ ở gần biển để được nói chuyện với em.

Anh đã định nói thật với em rất nhiều lần nhưng rồi anh sợ em sẽ không tha thứ cho anh. Và anh đã tự hứa với mình sẽ không bao giờ mói dối em một lời nào nữa, để chuộc lại lời nói dối ban đầu.

Bây giờ anh đã đi thật xa rồi, nên anh sẽ nói sự thật với em. Anh không thích cà phê muối, nhưng mỗi sáng được uống cốc cà phê muối từ ngày cưới em, anh chưa bao giờ cảm thấy hối tiếc vì mình đã phải uống cả. Nếu anh có thể làm lại từ đầu, anh vẫn sẽ làm như thế để có được em, và anh sẽ uống cà phê muối cả cuộc đời".






Khi người vợ đọc xong lá thư cũng là khi lá thư trong tay bà ướt đẫm nước mắt. Nếu bạn hỏi người vợ rằng: "Cà phê muối có vị thế nào?", chắc chắn bà sẽ trả lời: "Ngọt lắm".
Sometimes you feel you know the person more than anybody else...But only to realise that your opinion about the person were not as you described.Just like the incident of the Salty Coffee.....Love more and Hate lesser..Cause' sometimes SALT TASTES BETTER THAN SUGAR...

23/3/10

Bạn bè - Định nghĩa qua 24 chữ cái !

(A)ccepts you as you are - Chấp nhận con người thật của bạn.

(B)elieves in "you" - Luôn tin tưởng bạn. 


(C)alls you just to say "HI" - Điện thoại cho bạn chỉ để nói "Xin chào".

(D)oesn't give up on you - Không bỏ rơi bạn.

(E)nvisions the whole of you - Hình ảnh của bạn luôn ở trong tâm trí họ.

(F)orgives your mistakes - Tha thứ cho bạn mọi lỗi lầm.

(G)ives unconditionally - Tận tụy với bạn.

(H)elps you - Giúp đỡ bạn.

(I)nvites you over - Luôn lôi cuốn bạn.



(J)ust "be" with you - Tỏ ra "xứng đáng" với bạn.

(K)eeps you close at heart - Trân trọng bạn.

(L)oves you for who you are - Yêu quí bạn bởi con người thật của bạn.

(M)akes a difference in your life - Tạo ra khác biệt trong đời bạn.

(N)ever judges - Không bao giờ phán xét.

(O)ffers support - Là nơi nương tựa cho bạn.

(P)icks you up - Vực bạn dậy khi bạn suy sụp.

(Q)uiets your tears - Làm dịu đi những giọt lệ của bạn.

(R)aises your spirits - Giúp bạn phấn chấn hơn.

(S)ays nice things about you - Nói những điều tốt đẹp về bạn.




(T)ells you the truth when you need to hear it -Sẵn sàng nói sự thật khi bạn cần.

(U)nderstands you - Hiểu được bạn.

(W)alks beside you - Sánh bước cùng bạn.

(X)-amines your head injuries - "Bắt mạch" được những chuyện khiến bạn "đau đầu".

(Y)ells when you won’t listen - Hét to vào tai bạn mỗi khi bạn không lắng nghe.

(Z)aps you back to reality - Và thức tỉnh bạn khi bạn lạc bước.

Tình bạn ! Đó là một tâm hồn trong hai cơ thể.

Cô gái thứ 15 !

Một cô nhỏ ngây thơ. Một anh chàng hot boy đã từng "cưa đổ" 14 cô gái nhưng lại chưa hề biết yêu. Và cô nhỏ là kế hoạch thứ 15 của cậu, chỉ có điều tất cả đã không diễn ra như cậu dự tính...

Hôm đầu tiên...

- Mày thấy con bé kia không? Trông nó cũng hay đấy chứ ?

- Thôi đi mày, nhìn nó quê như gì? Mày định thuê nó về làm osin à? Mà lớp mình đầy em nhìn xinh tươi đây này? Hay nhãn thần của Quân Kill đã bị lu mờ? Hahaha.


Click here to view full size
- Kệ mày tao sẽ thử, thỉnh thoảng phải đổi món chứ! Quái gì chứ mấy em nhà giàu, tiểu thư, chạnh choẹ khó chiều lắm, gì chứ tao có cả đống rồi, bổ sung cho bộ sưu tập một gương mặt mới! Cược gì nào?


- Như cũ nhá ! Một ăn mười.

- Ok! Năm tuần sau tao sẽ biến đổi em ấy hoàn toàn. Quân cười ranh mãnh khi nghĩ về kết quả sớm.

Cảm giác chinh chiến ngày nào đã quay trở lại, những phi vụ cá cược tình yêu với Hàn luôn khiến Quân như được thử thách năng lực của mình trong mấy vụ tình trường và lẽ dĩ nhiên, một khi Quân đã ra tay thì “bách phát bách trúng”, chưa từng có ngoại lệ.
...

Ngày đầu đi học mình thấy ước mơ của mình thật to lớn, từ bé mình đã trau dồi ngoại ngữ để có thể ngày nào đó đặt chân vào giảng đường trường Ngoại Thương. Mình biết một con bé tỉnh lẻ như mình học hành sẽ không thấm vào đâu so với dân thành phố. Những kiến thức mình có sẽ chỉ là sự vụn nhặt tích góp nhỏ nhoi mà thôi. Cái cảm giác tự ti cố hữu vẫn cứ luẩn quẩn quanh mình.

- Chào cậu, cậu đang xem mấy tờ mời đăng ký câu lạc bộ trường mình à, cho tớ mượn xem qua nhá, hôm đầu đi nhập học tớ nghỉ.

- Uh, đây! -Tôi đang lơ đãng nhìn ra ngoài cửa sổ bỗng giật mình vì câu hỏi của cô bạn ngồi cạnh.

- Tớ làm cậu giật mình à, xin lỗi nhá. Cậu đăng kí vào câu lạc bộ nào chưa?

- Có lẽ là mình sẽ không tham gia câu lạc bộ nào cả, mình thấy không đủ trình độ lắm, còn cậu?

- Tớ chắc sẽ vào YRC (sinh viên nghiên cứu khoa học), vì chị tớ bảo nó có vẻ hay ho nhất.

Cô bạn vẫn cứ liến thoắng mà tôi lại thấy cái vỏ ốc của mình ngày càng thu hẹp lại. Khi mới bước vào lớp sáng nay, tôi đã thấy cái cảm giác ấy cuộn lên trong lòng thật khó tả. Dẫu biết khi vào lớp mới sự hoà nhập ban đầu sẽ thật khó nhưng mà sao có vẻ như sự hoà nhập này là không thể vì mình thấy khoảng cách đó quá lớn, nhìn lũ cùng lớp mình thấy vừa ganh tị lại mặc cảm, mình cũng chẳng dám đăng ký làm cán bộ lớp vì sợ cười là “Người như thế này mà đòi lãnh đạo người ta”. Nhớ cái thời cấp III của mình quá, khi mình vẫn còn là một con bé lớp trưởng đầy cá tính lãnh đạo lũ nhí nhố trong lớp đầy uy quyền.

6 tiết học trôi nhanh. Cũng chẳng có gì nhiều, chỉ là làm quen giáo viên và phương pháp học tập mới, tất cả mình đều đã nghiên cứu trước. Nói chung hôm nay không thật vui vẻ như mình nghĩ, có thể mọi chuyện sẽ khác vào ngày mai thì sao. Có thể ngày mai mình sẽ cố dũng cảm bắt chuyện và làm quen với một ai đó, chỉ sợ ...

- Chào cậu! Chúng ta học cùng lớp đấy, sáng nay tớ đã nhìn thấy cậu ngồi đầu dãy. Giờ Toán vừa rồi thầy giảng nhanh quá, tớ không chép kịp bài mà lại trông thấy cậu chép bài chăm chú, cho tớ mượn vở về chép lại nhé. Tớ hứa mai tớ sẽ trả lại, Ok?

- Uh, mình cũng chỉ chép được một ít thôi, có mấy chỗ viết tắt cậu tự dịch nhé.

- Thanks! Mai tớ hứa sẽ trả lại ngay_ Quân không quên kèm theo một nụ cười quyến rũ chết người trên khuôn mặt thành thật đến phát sợ, một nụ cười đã làm bao em điên đảo, nó khẽ nháy mắt về phía Hàn đang chờ phía cổng trường như một thành công bước đầu.

Tiếp cận 1 đã xong.

Hàn đập cái bộp vào vai- Nhìn mặt mày lúc ấy trông rõ kinh, đúng là bé nào không tin mới lạ, mà nhìn em nhà quê ấy có vẻ ngây thơ nhỉ, chắc không đến 5 tuần đâu, thôi coi như tao bỏ tiền cược ra để xem một mô hình mới trong bộ sưu tập của mày vậy.

Mày phải nhìn đấy mà học tập nhá ! Phải thế thì bọn con gái mới thấy mình có ý thức học tập. Mỗi em mỗi kiểu, em này là kiểu mọt sách phải dùng chiến thuật chăm học. Cứ nhìn tao mà phát huy, ai như mày đến giờ mà không có em nào ngồi ôm eo. Đúng là Hàn “thái giám”.

Mình cũng chẳng nhớ là có phải cậu vừa rồi cùng lớp hay không nhưng thôi kệ chẳng nhẽ lại không cho mượn thấy kỳ kỳ sao ấy. Chuyện gì đến rồi sẽ đến, mai khắc biết. Mà nhìn cậu ấy thành thật thế cơ mà dù gì thì cũng chỉ là một quyển vở toàn lý thuyết, không có nó mình vẫn có thể làm bài về nhà. Coi như có thể quen thêm một người. Nắng vàng nhẹ nhẹ trong một buổi sáng mùa thu của Hà Nội trứ danh. “Cứ kệ bọn nó đi, mày là mày cơ mà, sao lại có cảm giác đấy” tôi bất giác cười và nhớ lại câu nói của thằng bạn thân hôm xuống trường nhập học khi mà tôi tâm sự với nó nỗi lo lắng của mình, nhưng sao tao thấy để thực hiện được lời mày khó quá Minh à.



Hôm thứ 2...

Hôm qua quên chưa giới thiệu, mình là Quân, Bảo Quân. Trả vở ấy này! Thế còn tên ấy là gì nhỉ?
Mình tên là Hà, Thái Hà.
Hôm nào có gì cho tớ mượn vở nữa nhé!- Và một nụ cười dễ thương nữa lại xuất hiện.
...

Tan học, một buổi học nữa lại kết thúc, hôm nay vẫn nắng vàng tươi mà sao mình chẳng thấy có thêm gì mới. Hôm nay mình vẫn chưa quen thêm ai ngoài cô bạn hôm qua ngồi bên cạnh. Tên gì nhỉ? Hoài Đan, Vũ Hoài Đan, một cái tên thật đẹp và một người cũng khá dễ gần.

Hey, chào! Đi bộ à, nắng thế này, lên xe tớ đèo về. Tớ biết là nhà cậu cũng gần đây nên đừng lo phiền cho tớ. Coi như tớ trả ơn cậu hôm qua cho tớ mượn vở.
Không cần đâu, mình quen rồi mà. Cậu cứ về trước đi.
Đi đi mà, tớ có 2 cái mũ bảo hiểm này, không sao đâu. Coi như biết thêm nhà một người cùng lớp ấy mà.
Ừ thì cám ơn cậu vậy nhé. Nhà mình ở...
...

Đây chỗ tớ ở đây.
Cậu ở tầng mấy? Tớ xin đưa cậu lên tận nơi cho biết chỗ, hôm nào có bài gì tớ còn đến tớ hỏi.
Tầng 5, hơi cao phải không. Khi nào cậu cần hỏi trên lớp cũng được, muộn rồi, chào nhé.
Ừ, bye. Mai gặp nhé! Thái Hà.
Thật ngạc nhiên vì cậu ấy nhớ tên mình đầy đủ như thế. – Chào Bảo Quân.

Bước 2, biết nhà đã thắng lợi.

Hôm thứ 3...

Này Hà này, mình ngồi cạnh cậu được không, ngồi dưới kia bọn nó nhí nhố quá, chẳng nghe được gì! Ngồi gần có gì cho tớ hỏi bài luôn cho tiện.
Tuỳ thôi, nếu cậu thấy cần.
...

Lại đi bộ à?
Ừ, chỗ để xe nhà tớ khó lấy quá nên sáng nào cũng không thể dắt ra được.
Lên xe đi tớ đèo về. Tiện đường mà. Ai lại để bạn cùng bàn đi nắng thế này.
Cảm ơn Quân nhé. Không phiền thật chứ.
No star where ( không sao đâu )
Cậu hài hước thật.
Bước 3,đã thu gần khoảng cách không gian.



Hôm thứ 4,...

Thế xa nhà chắc buồn lắm nhỉ?
Ừ mới đầu nên tớ thấy cũng bình thường! Quân là cháu đích tôn chắc được chiều ngất trời phải không.

Ôi dào, bố mẹ tớ không quan tâm đến cái danh hiệu ấy đâu, chỉ có ông tớ là lúc nào cũng “thằng cháu của ông”, mệt hết cả người. Cứ như Hà con một lại hay, muốn gì làm đấy không phải chịu cả đống áp lực, là tấm gương cho mọi người nhìn vào.
Ai cũng có nỗi khổ cả mà. Thầy vào kìa...

Những mặc cảm của Hà dần bị thu hẹp vì câu bạn vui tính ngồi bên cạnh, có lẽ lây tính hài hước của Quân, Hà thấy mình cũng đã chủ động lên rất nhiều, rốt cuộc thì đâu phải dân thành phố ai cũng kênh kiệu như Hà từng nghĩ trước kia đâu. Nếu bỏ qua mấy cô nàng tiểu thư ngồi giữa lớp lúc nào cũng nhìn Hà bằng con mắt khinh khỉnh, nói chuyện đầy kiểu cách thì số đông còn lại cũng thật dễ gần. Hà thấy khâm phục cái cách Quân nói chuyện với mọi người, giống như là đã quen và thân từ trước, ai Quân cũng có thể đùa và hài hước được.

Quân quen nhiều bạn cùng lớp này lắm phải không.
Uh hầu hết là bọn cùng trường cũ. Mấy đứa khác trường thì quen linh tinh ấy mà. Chỉ có Hà là người đầu tiên tớ làm quen, một người mới tinh, ngồi cạnh cậu nói chuyện thật thú vị.
Mặt Hà ửng đỏ.

Bước 4 tạo lòng tin và sự thân thiện dễ đồng cảm đã xong.


Hôm thứ 5,...hết tuần 1.

Hà này, chiều nay cậu có rảnh không, viết hộ tớ một bài văn nhé. Con em mình nó nhờ mà tớ lại mít đặc môn này. Giúp tớ, có gì sẽ hậu tạ sau.
Mình không chắc là viết có hay hay không đâu. Có gì Quân tự chịu trách nhiệm nhá.
Ôi, cứ phiên phiến ấy mà. Nó mè nheo tớ từ hôm qua đến giờ, mà hôm nay tớ hứa là sẽ làm cho nó rồi, bài văn tả cái bút chì ấy mà, nhưng hôm qua tớ viết nó lại chê tớ viết giống cái thìa. Làm nó cấu tớ tưng bừng.
Uh thế cuối giờ Quân qua lấy nhé.
...

“Em có một cây bút chì bằng gỗ màu xanh, dọc thân mịn màng có sọc kẻ đỏ, em thường dùng nó để vẽ tranh...”.

Ui hay thế, tốt rồi, tối nay tớ “yên bình” rồi. Quân rủ Hà đi ăn được không. Coi như là hậu tạ cho vụ cái bút chì. Cấm từ chối nhé.
Uhm, à, ... mình bận mất rồi, thật đấy, để sau được không. Mà cũng muộn rồi Quân về đi, hôm khác nhé.
Hà bận thật à, vậy cũng được. Hay mai là tối thứ 7 mình mời Hà đi được không.
Chắc là mình không đi buổi tối được, để chiều đi nhé, tầm 4h, Ok?
4h chiều, Quân qua đón Hà. Sẽ có một bất ngờ đặc biệt.
Phóng xe về nhà, mà lòng Quân thấy mình đã chắc thắng phần nào. Thế nào nhỉ, trong mắt Hà giờ Quân đã là một cậu bạn vui tính và chăm học, lại còn một anh trai tốt nữa chứ. Càng nghĩ Quân càng thấy mình thật lố bịch và giỏi đóng kịch. Theo thoả thuận với Hàn là Quân sẽ hôn Hà sau 4 tuần nữa với tư cách là một bạn trai trước mặt lũ bạn trong dịp họp thường lệ cuối tháng của hội. Nhưng Quân thấy nếu mình có thể hoàn thành trước thời hạn quy định. Nhưng không sao 4 tuần là 4 tuần, quả còn xanh, nếu chín ép sẽ không ngon.


Bước 5, tạo một lời mời đi chơi đã thành công.

...

Mình không muốn cho Quân biết mình đang đi làm part time ở một cửa hàng ăn uống. Mình không muốn Quân khinh thường mình hay hiểu nhầm về những lời lẽ mà mình đã nói trước kia. Mình đi làm không phải vì mình túng thiếu mà mình chỉ muốn thử sức tự lập, mình muốn tự trang trải cho cuộc sống sinh viên xem sao, mình không muốn mỗi tháng lại đi rút tiền bố mẹ gửi. Mình thấy ngại ngại sao ấy. Những thôi kệ, chỉ cần bí mật là Quân không hiểu được đâu.


Hôm thứ 6,...

Quân thề đây là quán chè ngon nhất mà Quân từng ăn. Một lần mình đưa mẹ đi ăn ở đây, mẹ Quân khen tấm tắc. Nhất là món chè sầu riêng này thì trên cả tuyệt vời.
Quân dẫn mẹ đi ăn à? Con trai chu đáo thật đấy. Mình còn chưa dẫn mẹ đi ăn cái gì bao giờ.
Thì thỉnh thoảng nịnh mẹ tí ấy mà, hơn nữa có phải là phụ nữ luôn thích đồ ngọt hơn đàn ông phải không? Tại bố mình hay đi công tác nên mẹ Quân ở nhà một mình buồn lắm.
Uh có lẽ thế, vì con gái thích cái gì ngọt ngào mà. Mẹ Quân thật hạnh phúc vì có đứa con trai biết quan tâm như vậy. Món chè sầu riêng quả là ngon thật. Hà nhìn xuống cắm cúi ăn, những hạt trân trâu mát lạnh và long lanh, thơm nồng mùi sầu riêng. Tại sao Quân lại biết Hà thích ăn sầu riêng???
...

Nhìn Hà đội mũ bảo hiểm trông như cây nấm ấy, hay hay, áo trắng, mũ bảo hiểm đỏ, một cây nấm như trong phim hoạt hình về Xì-trum.
Quân thích xem hoạt hình à?
Uh, Quân thích xem hoạt hình vì nó hài hước giống Quân. >.< Hà có thích xem không?
Phim hoạt hình duy nhất Hà xem là Nàng Tiên Cá, nhưng kết thúc buồn quá nên từ đấy Hà thấy ghét phim hoạt hình. Hà thích đọc chuyện hay xem phim gì ấy có hậu hơn.
Hi vọng sẽ có ngày Quân kiếm được một bộ phim hoạt hình khiến Hà thích. Mình về đi.
Bước 6, một lời hứa, một cuộc hẹn hò.


“Mình nhớ nhà quá, nhớ căn phòng thân yêu, nhớ bố mẹ, nhớ cái chuông gió treo leng keng bên cửa sổ, nhớ cái giá sách đầy những thành quả mình sưu tập được. Bao giờ mình mới được về nhà đây. Đi học Đại học thật không như mình nghĩ, có phần nhàn tản và mọi người trong lớp cứ xa cách ra sao. Có lẽ, cuộc sống thành phố quá vội vã khiến mọi người thấy quen một người mới là mất thời gian quá nhiều. À, Mình quen được một câu bạn ngồi cạnh rất thú vị, cậu ấy có nụ cười rất đẹp và cái tên rõ công tử Bảo Quân, nghe giống như Bảo Nam trong phim “Bống dưng muốn khóc”. Cậu bạn ấy khá dễ mến và có lẽ là người mình nói chuyện cũng nhiều nhất ở trên lớp. Chiều nay cậu ấy mời mình đi ăn chè sầu riêng, và cậu ấy kể về gia đình cậu ấy. Mình thấy đó là một gia đình rất hạnh phúc và đầy quyền thế. Cậu ấy là một người con trai Hà Nội đúng kiểu những cậu ấy không kênh kiệu và hơn nữa mình thấy cậu ấy giống một người bạn trước kia của mình, luôn hài hước và luôn làm mình dễ chịu...” Viết vội vài dòng entry về một chiều thứ bảy của tuần đầu đi học, mọi thứ đã dần ửng nắng vàng trong lòng mình. Cái vỏ ốc như dần tách mở. Ngoài trời đầy sao.

Chào chiến hữu, thế nào rồi?
Good, em ấy “ngây thơ” hơn tao tưởng, rồi mày sẽ sớm thấy mô hình mới của tao. – Quân nở một nụ cười trên môi với cái nhìn đầy ẩn ý với Hàn. – Thôi ra quán đi, hôm nay bọn nó tụ họp ở đâu. Tao vừa mới lừa được mẹ tao là đi liên hoan lớp đầu năm, nghĩ ra kể cũng tội, nhưng còn hơn là ngồi nhà nghe ông già cứ ca mãi bài ca đi du học.
Ờ mà sao tao thấy mày cứ lẩn tránh mãi cái vụ đi du học ấy thế?
Tại tao không muốn mẹ tao buồn, bố tao coi mẹ tao như osin trong nhà ấy, tao cứ nghĩ là nếu tao đi thì bố tao sẽ hành hạ mẹ tao hoặc đuổi mẹ tao ra khỏi nhà và dẫn con bồ nhí về là tao không chịu được.
Tuần thứ 2.

Cuối tuần vui vẻ chứ Hà. Có gì hay không. Tớ mới có một quyển này hay lắm, Hà đang tìm quyển này đúng không.
Ôi, “Vương Quốc Ảo ”, cậu thấy quyển này còn bán ở đâu à, mình lùng mua mãi mà không kiếm được. Cậu đọc chưa, cho mình mượn nhé.
Tặng Hà luôn, tại tớ thấy con bạn cũ có quyển này nhưng nó không thích nên tớ xin luôn. Coi như tặng cho một người thích tiểu thuyết về bổ sung thêm trên giá sách.
Cám ơn Quân nhiều lắm. Hà không biết tại sao Quân tốt với Hà như thế, nhưng...Thôi cảm ơn Quân nhé.
Bước 6, một món quà đúng sở thích.

Tuần thứ 3.

“Công việc part time kể ra cũng khá thú vị, chí ít mình rèn luyện được khả năng giao tiếp với mọi người tốt hơn và chủ động hơn, mình lại có thể trau dồi được cả vốn tiếng Nhật miễn phí vì đây là quán ăn Nhật Bản nên khách nước ngoài cũng khá đông.

...

Vương Quốc Ảo nằm ngay trên bàn học, Quân tặng mình. Mình khôn phải là người dễ nhận quà từ người khác, những quả thực mình không thể từ chối món quà này, nó quá đúng mong muốn của mình. Chỉ trong một lúc nói chuyện phiếm mà Quân lại có thể nhớ được, không biết cám ơn Quân thế nào đây. Mình còn biết quá ít về cậu ấy... ”

Quân à, tặng cậu này, coi như cám ơn Quân về Vương Quốc Ảo. Mình không biết nhiều về hoạt hình nhưng mình thấy nó ngộ ngộ.
Một con xì-trum bằng bông mềm mại, màu xanh da trời đậm hiện dần qua lớp giấy gói. Quân thấy thực sự cảm động, vì trước tới giờ chỉ có mẹ là biết Quân thích xì – trum những mẹ lại không muốn Quân thích những thứ mẹ cho là “Con gái” như vậy nên không bao giờ mẹ tặng, bọn bạn nhà giàu mà Quân luôn chơi cùng thì chẳng đứa nào biết, mà có biết bọn nó cũng chẳng thèm quan tâm đến việc tặng một món quà như vậy. Nó quá “bé nhỏ”.

Uh, cám ơn Hà nhiều lắm. Mình tặng Hà cuốn sách không phải để Hà làm như thế này. Như thế liệu có quá sòng phẳng không.
Mình chỉ đi ngang qua và nhìn thấy nó nên mình mua và tặng Quân mà thôi. Đừng suy nghĩ quá nhiều như thế.
Hôm ấy Quân không đèo Hà về vì nó thấy mình như có cảm giác thua cuộc. Quân thấy mình sẽ thua nếu cứ triển khai tiếp phương án này. Quân thấy mình mới là nạn nhân chứ không phải Hà. Mọi việc nó làm từ trước đến này chỉ là kế hoạch, Quân không hề có em gái, đó chỉ là cái cớ để Quân có thể rủ Hà đi ăn chè và cho Hà thấy Quân là một người anh trai “ảo” tốt như thế nào. Đã bao lần chinh phục khác, Quân nhận ra con gái thường muốn có một người anh trai và muốn người yêu mình cũng là một người anh trai tốt. Quân tặng Hà quyển truyện chỉ là để lấy lòng Hà, lần đó Quân gặp may vì thấy em gái Hàn có quyển đó. Quân mua lại gấp 10 lần giá trị thật của cuốn truyện để em gái Hàn nhường lại cho Quân. Quân đã điều tra được trên blog của Hà là thích ăn sầu riêng và làm như đó là một chuyện tình cờ. Tất cả, tất cả chỉ là một kế hoạch. Những lòng kiêu hãnh không cho Quân bỏ cuộc. Quân thấy cần phải tỉnh táo hơn là mọi chuyện có thể nằm trong tầm kiểm soát. Còn một tuần nữa cơ mà. Quân đã thề không bao giờ muốn yêu ai, vì Quân sợ sẽ giống bố mình, phải làm cho một ai đó tối tối đợi mình say rượu về, tận khuya, rồi hầu hạ mình như một ông vua, nghe mình chửi mắng, và người đó phải khóc vì mình.

Quân quyết định phải dùng mưu khác.


Cuối tuần thứ 3.

“Ngày hôm qua tôi yêu thầm, người...” tiếng điện thoại vang lên dưới đống chăn.

Hà à, Quân đây. Có rỗi không? Đi cùng Quân một tí được không.
Uh, một lát thôi nhé vì Hà tí nữa Hà có hẹn.
Uh nhanh thôi, Quân nhờ Hà mua quà giúp mẹ ấy mà.
Mình sẽ xuống ngay.
Trên đường về, cả hai đứa gặp mưa, những trận mưa bất chợt. Ào ạt và xối xả. Trong cốp xe Quân có mỗi một cái áo mưa lại nhường luôn cho Hà.

Quân lên phòng mình sấy cho khô đầu tóc đã rồi hãy về, mình cũng sẽ gói lại quà, bị ướt gần hết rồi.
Không ngại chứ. Mình lên một lát đợi Hà gói xong rồi mình sẽ về luôn.
...

Phòng Hà thơm nhỉ lại ngăn nắp thế, đúng là phòng con gái. Mùi này mùi bạc hà phải không.
Hà đang cắt một miếng giấy gói quà để bọc lại cho Quân. Một cái áo lụa thêu khá đẹp màu gạch non mà theo như Quân bảo thì mẹ Quân thích màu ấy - Uh, mình thấy trời này dùng sáp thơm mùi ấy sẽ mát và dễ chịu hơn. Xong rồi đây.

Cám ơn nhé, Quân về luôn đây.
Gửi lời chúc sinh nhật của Hà đến bác nhé.
Quân thấy trong lòng thực sự không thoải mái tí nào, dù mọi chuyện vẫn tiến triển tốt đẹp. Quân thấy như mình đang lợi dụng Hà.

Cơn mưa buổi chiều vẫn dai dẳng, đến tận nửa đêm rồi mới tạnh hẳn. Mùi hoa sữa thơm sực ùa vào cửa sổ, trời mát lạnh như căn phòng đầy mùi bạc hà Quân ngửi ban chiều. Màn hình điện thoại hiện 3 Missed calls và 2 messeg. Tất cả là của “15”. Đây là cô gái thứ 15 của Quân.

Messeg1: “Q ve chua, trời van mua to can than nhe, khi nao ve den nha Q goi cho minh nhe ”

Messge2: “Q van chua ve den nha a, Ha rat lo lang”.

Nở một nụ cười chua chát. Nó thầm nghĩ nếu không ra tay lúc này thì thật phí. Quân nghĩ “mặc kệ đã đến lúc ra đòn cuối cùng không thì sang tuần sau sẽ hơi vội vàng”, có thể hơi lạnh lùng thật đấy, nhưng phương châm của Quân là sẽ không bao giờ yêu ai.

Hà à, Mình về nhà lâu rồi, nhưng mải giúp mẹ tí nên quên không gọi cho Hà. Uh may mà về đến nhà quà vẫn khô coong. Mẹ mình thích quà lắm. Mẹ có gửi lời cám ơn đến Hà và bảo hôm nào Hà đến chơi đấy.
Vậy là tốt rồi, mình cứ lo bác không thích. Hôm nào mình sẽ sang Quân chơi.
Mình, À này, à mà thôi.
Có gì vậy, Quân nói đi?
uh, mình, thôi Hà đi ngủ đi.
Sao vậy Quân cứ thế là sao, nói đi, cần nhờ mình giúp gì à?
Hà này, mình mến Hà, mình muốn Hà làm bạn gái mình được không.- Nó cố nói giọng ngập ngừng và vội vã như muốn tạo lòng tin, để câu nói vừa rồi không quá trơn chu. Nhưng quả thật nó cũng thấy là là từ nó nói sao lại là “mến” mà không phải là câu nói “anh yêu em” thẳng tuột như mọi lần.
Quân buồn ngủ rồi, thế nhá, chào! Hà còn bận một số chuyện. Nói chuyện sau nhé. tút...tút...tút...
Đúng như Quân nghĩ, tối nay Hà sẽ mất ngủ. Nhưng Quân thấy mình cũng cứ nằm đếm nhịp đồng hồ đến tận 3h sáng.

Ôi chuyện gì này, chuyện này là sao, Quân nói gì thế nhỉ. Cậu ấy có lẽ đã giỡn mình. Coi mình tầm thường như bao cô gái tỉnh lẻ khác sao. Quân có thể thật dễ mến nhưng cậu ấy không dành cho mình. Cậu ấy là con trai cả trong một nhà giàu có và quyền thế, bố cậu ấy làm tổng giấm đốc một công ty lớn, cậu ấy thông minh và vui tính, cậu ấy là con trai Hà Nội, xung quanh cậu ấy có biết bao nhiêu cô gái vây xung quanh. Cậu ấy coi mình là gì cơ chứ ... Giấc ngủ mộng mị kéo dài cho đến tận khi tiếng chuông đồng hồ kêu mới khiến Hà tỉnh giấc. Một tuần mới bắt đầu thật nặng nề.


Tuần thứ 4.

Hà cúi gằm mặt xuống bàn, cố không nhìn xung quanh, nó thấy mọi thứ lại như trở về hôm đầu tiên đi học. Tự ti, mặc cảm và thấy thua kém tất cả. Nó thấy mất bối rối và không biết phải đối mặt với Quân ra sao. Cậu ấy đến rồi kìa.

Hôm nay cả hai đứa không nói với nhau lời nào. Đều cắm cúi vào bài giảng một cách “lơ đãng”. Hà thấy khó nói thật sự, câu chuyện sẽ trở nên thật nhạt nhẽo ra sao ấy. Còn Quân muốn để cuộc nói chuyện vào lúc cuối giờ, khi ấy có thể mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn.

Hà ơi, chuyện hôm qua, mình nói thật đấy.
Mình không muốn nhắc lại chuyện đấy. Quân chỉ coi mình như trò đùa phải không, mình biết Quân coi mình như một bé nhà quê và Quân nói như vậy để xem Hà có xiêu lòng hay không à. Quân nhầm rồi. Mọi chuyện Quân làm cho Hà, Hà đều rất biết ơn. Nhưng Hà biết, làm bạn với Quân có lẽ hợp với Hà hơn.
Mình không hề nghĩ về Hà như vậy. Bên Hà Quân thấy thật sự dễ chịu mà. Tại sao Hà lại tự ti như vậy, Hà là một cô gái tốt bụng, thông minh và học rất giỏi, hơn nữa Hà còn là người bạn đầu tiên ngoài mẹ Quân ra quan tâm đến việc Quân thích gì, muốn gì và là người đầu tiên lắng nghe những chuyện không đâu của Quân. Mình không muốn chúng ta chỉ là bạn bình thường vì Quân thấy thật sự cần Hà bên cạnh với vai trò một người bạn gái, vì có những thứ chỉ là bạn bè thôi thì không thể hiểu hết được. Quân biết Hà sẽ nghĩ là Quân đùa cợt mình, nhưng Quân sẽ để dành thời gian cho Hà suy nghĩ lại. Những mình đợi câu trả lời của Hà.
Hà không nói một câu nào, quay bước bỏ về. Hôm nay trời lại nắng vàng rực mà trong lòng nó thấy sao bề bộn và rối bời. Có thể Quân nói đúng, nó đã quá tự ti hay sao. Những nó không nghĩ mình có thể làm bạn gái của Quân, nó sợ cảm giác sẽ bị mọi người dè bỉu và chế diễu “tại sao một con bé nhà quê như mày lại có thể làm bạn gái của Bảo Quân”, nó sợ tất. Nó cảm thấy như những âm thanh đó đang đập liên hồi vào đầu nó. Những nó thực sự có cảm tình với Quân và quan trọng là nó muốn điều mà Quân nói. Câu nói của thằng bạn cũ lại vang vất:“Cứ kệ bọn nó đi, mày là mày cơ mà, sao lại có cảm giác đấy”.Quân gọi

- Alo, Hà đã suy nghĩ xong chưa.

- Quân! Thật sự là điều này rất khó khăn đối với mình, mình thấy mình không được như Quân nói đâu. Có lẽ chúng ta là bạn thì tốt hơn.

- Mình tin vào nhận định của mình, Hà là người mà Quân muốn làm bạn. Mình không muốn nói nhiều về những suy nghĩ của mình nữa.

Nếu vậy thì...
Coi như Hà đã nhận lời nhé. Good night.
Vậy là nó đã thành công, từ giờ cho đến cuối tuần nó sẽ dần Hà ra mắt lũ bạn. Thành công này khiến nó vui hơn tất thảy những thành công trước. Và lần đầu tiên nó thấy thật sự mến Hà thì phải. Có lẽ vậy...

Mình là thế liệu có đúng không nhỉ. Thôi kệ một người con trai biết thương mẹ thì sẽ không thể là một người xấu.


Thứ 7, cuối tuần thứ 4.

- Hà này, tối nay anh có thể mời em đi chơi cùng bọn bạn anh được không. Coi như ra mắt ấy mà

- Không, em ngại lắm. Với lại bạn bè của anh em không quen ai cả, em thấy khó xử.

- Chưa quen thì coi như làm quen dần dần. Anh muốn mọi người biết anh có một bạn gái xinh xắn và thông minh như em. Em ngại gì nào?

- Không em vẫn thấy kỳ lắm.

- Toàn bọn cùng lớp ấy mà. Em thấy đấy, hôm nọ em đến nhà anh mẹ anh chả quý em đấy sao.

- Thôi thế vậy, tối nay em sẽ đi cùng anh.

Hà cố gắng trang điểm nhẹ nhàng và thay một bộ váy mẹ nó tặng hôm sinh nhật, nó biết cái váy này không hề rẻ tiền chút nào và cũng khá bắt mắt. Những nó thấy cứ có một điều bất an nào đó mà không thể lý giải nổi.

Trời! Quân và bạn tổ chức liên hoan ở quán ăn Nhật Bản mà Hà làm part time. Hà thầm hi vọng là mình sẽ không bị phát hiện hay là một điều gì đó đại loại như thế. Hôm nay trời lại mưa, Hà muốn vào WC để sửa sang lại đầu tóc và quần áo vừa bị mưa bắn. Tình cờ, Hà nghe thấy một cuộc nói chuyện của hai cô gái khá xinh xắn trong đó.

- Này Hoài, biết gì không, tối nay Quân Kill ra mắt mô hình mới à.

- Thế hả, nhanh nhỉ, tưởng là 5 tuần. Mà nghe thằng Hàn bảo con bé ấy quê ngất trời.

- Ôi dào thằng Quân ấy có yêu ai bao giờ đâu, nó chả tuyên bố với bọn mình hồi trước rồi còn gì. Nó bảo sưu tập các em là sở thích của nó. Lần này nó bảo là muốn thay đổi khẩu vị cho mới lạ. Tao cũng thấy tò mò, chắc bé này thấy Quân nhà ta công tử, lại nhà giàu sụ thì chết luôn từ tuần đầu tiên ấy chứ

- Uh có lẽ thế, Nó còn đặt biệt danh cho bé này là 15 thì phải. Hahaha, cô bé thứ 15.

- Thôi nhanh lên ra còn xem mặt, chắc là lại như mọi lần, thằng Quân giới thiệu và hôn con bé ấy một cái. Thằng Hàn lên trao tiền thưởng rồi con bé ấy mới vỡ oà lên khóc rồi chạy như bay ra ngoài, bỏ về. Chúng mình lại được thằng Quân kéo đi khao chiến thắng một chầu rồi lục tục kéo về đợi 5 tuần sau xem lại vở hài kịch mày nhỉ.

Thì lệ cũ vẫn vậy, chắc thế.
Tiếng cười của hai cô gái đã xa mà lòng Hà như muốn tan nát. Hà biết mà, mọi chuyện tốt đẹp đâu có dành cho Hà như nó vẫn nghĩ. Nó thấy mình đúng như câu “đũa mốc mà chòi mâm son”, tại sao nó lại nhận lời Quân, tại sao nó lại dễ dàng như vậy. Mọi chuyện đều là giả dối, nó thấy khinh bỉ chính mình và căm ghét Quân vô hạn. Nó úp mặt vào tay mà khóc tức tưởi. Nếu như không biết sự thật thì vài phút nữa nó sẽ chạy bỏ về và làm trò cười cho lũ bì ổi bên ngoài đó sao. Tại sao nó lại thấy mình tầm thường như thế cơ chứ. Có tiếng chuông điện thoại của Quân. Cô gái thứ 15 ư, nó thầm nghĩ, phải làm thế nào cho Quân phải trả giá về hành động xúc động phạm mình như thế.

-Alo Tôi đã biết mọi chuyện, tất cả chỉ là trò đùa mà thôi, tôi ghê tởm anh!- Tiếng cúp máy khô khốc. Nó không muốn nghe Quân nói thêm gì nữa. Khôn hiểu tại sao nó thấy mình lại tỉnh táo và bình tĩnh như thế. Dù nó biết, thật sự là nó đã cảm thấy yêu Quân từ lúc nào không hay.

Chuyện quái gì thế này, mình đã định sẽ giới thiệu Hà là người yêu đúng nghĩa của mình chứ không phải trò đùa cho lũ bạn như mọi lần. Đúng ra mình không định đưa Hà đến đây những mình đã trót hứa với Hàn, mình cũng muốn mọi người thấy mình đã yêu thật sự. Mình sẽ tuyên bố là mình đã thua cuộc, mình muốn mọi người ghen tị vì mình có được một bạn gái như Hà. Nhưng sao thế nhỉ: Hà biết tất cả mọi chuyện rồi là sao, chẳng lẽ...

Quân phóng như bay đến chỗ Hà, đập cửa.

- Mở cửa, anh cần giải thích, mọi chuyện không phải như vậy. Anh biết em có trong đó, em mở cửa đi.

- Anh cút đi. Đồ thối.

- Em nói anh thế nào cũng được, nhưng em cần nghe anh giải thích. Đúng là trước kia anh và Hàn đã có hứa và cá cược với nhau như vậy nhưng càng lấn sâu anh càng thấy anh đã thực sự yêu em. Những điều anh nói hôm tan học đó là sự thực. Anh yêu em thật mà Hà. Anh biết trước kia anh đã là một thằng sơ khanh như thế nào nhưng đó là chuyện đã qua rồi, hồi đó anh thật ngu ngốc. Anh xin em hãy tin anh nói.

- Anh định lừa tôi một lần nữa để anh dắt tôi như dắt một mô hình đến chỗ lũ bạn anh để chúng cười nhạo tôi ư. Để tôi nói nhé,anh hôn tôi và rồi anh lấy tiền thưởng, rồi anh nói vào mặt tôi là tất cả chỉ là trò đùa, lũ bạn anh cười phá lên, còn tôi bỏ chạy chứ gì. Anh cút đi, tôi thề sẽ không bao giờ tin anh nữa.

-Anh sẽ chờ em bình tĩnh lại, chúng ta sẽ nói chuyện sau được chứ. Anh biết mọi chuyện anh nói bây giờ sẽ không thể khiến em tin. Những chít em hãy cho anh một cơ hội, anh sẽ chứng tỏ cho em thấy.

Quân vẫn đợi mãi ngoài cửa cho đến giờ khu nhà Hà phải đóng cửa.

Sáng hôm sau, Quân đã đến từ sáng sớm, đợi mãi mà vẫn không thấy Hà mở cửa, ngồi chờ ngoài đó cả ngày. Điện thoại thì tắt máy

Sáng thứ hai, dù đến từ sáng sớm những hôm đó Hà không học, cả thứ 3,4,5,6 tuần đó Hà cũng không đến trường. Quân đều đến nhà Hà sau mỗi buổi học nhưng lại thấy cửa khoá ngoài. Một người đi học thường xuyên như Hà tại sao lại nghỉ học nhiều như vậy. Hay Hà về quê, hay nhà Hà có chuyện, hay Hà bị ốm. Đầu Quân như nổ tung.

- Sao vậy mày! Hôm thứ bảy vừa rồi mày không dẫn em nhà quê mà đến làm bọn tao mừng hụt, thua rồi à.

- Tao cấm mày gọi Hà là nhà quê nghe chưa, Ừ đấy tao thua được chưa nào.

Mày yêu nó rồi à? Này đừng có nói là đúng rồi đấy nhá!
Quân bỏ ngoài tai lời của Hàn chảy như bay theo Đan vì Quân biết trong lớp này Đan là người hay chơi với Hà nhất.

- Nó bị ốm từ cuối tuần trước rồi, viêm phổi do nhiễm lạnh, Quân không biết à, Hà sốt và tức thở lắm. Bố mẹ Hà đều xuống túc trực trong bệnh viện cả rồi.

Hà nằm viện nào.
Viện...
Nó chạy như điên như dại vào phòng Hà nằm, cái mùi sát trùng của bệnh viện nồng nặc. Nó biết hôm ấy Hà bỏ về trong đúng lúc trời mưa to. Tại nó mà Hà như thế. Mái tóc đen nhánh phủ che mất vầng trán trắng bệch, nhìn Hà thật bé nhỏ trong tấm áo bệnh viện rộng thùng thình. Khẽ vuốt mái tóc mái cho Hà mà lòng nó như có ngàn vết dao đâm. Nó thấy mình bất lực.

- Cháu là ai? Cháu quen Hà à?

- Cháu học cùng lớp bạn ấy, cháu nghe tin nên đến thăm Hà ạ. Bác là bố của Hà phải không ạ.

- Ừ, hôm nghe tin nó ốm phải vào bệnh viện, bác gái lo quá ngất đi. Hai bác xuống chăm nó mà thấy tình hình vẫn chưa tiến triển lên mấy. Bác sĩ bảo nó đi mưa bị nhiễm lạnh, thật chẳng hiểu đi đâu mà mũ nón không mang. Nó là con một nên hai bác lo quá.

Chắc Hà sẽ mau khỏi thôi, bác đừng quá lo lắng.
Nó nói mà thấy giọng nó cứ nghèn nghẹn và khô khốc trong họng. Nó biết vì sao Hà đi mưa và bị ốm. Nó biết nó là nguyên nhân của mọi chuyện. Nó biết nó là một thằng tồi.

Quân này Hà ra viện rồi đấy, cậu có đến thăm không.
Có lẽ mai tớ sẽ đến. Hôm nay tớ bận
Nó vui như phát điên, hôm nào nó cúng đến thắm Hà những không hôm nào nó vào tận nơi mà chỉ đứng ở ngoài nhìn, nó sợ phải nhìn thấy đôi mắt căm thù của Hà dành cho nó. Cho đến giờ nó vẫn vẫn không có đủ can đảm ấy.

Những ngày sau đến lớp, Hà luôn lảng tránh nó, đã mấy lần nó gặp Hà cuối giờ hay ở nhà nhưng lúc nào Hà cũng bảo Hà đang rất bận. Nó biết Hà đã không bao giờ cho nó một câu giải thích. Đôi mắt Hà nhìn nó trở nên vô cảm.

Một tháng sau.

Tin nhắn của Quân hiện lên máy Hà:


Ha, anh biet em khong tha thu cho anh, va khong cho anh co hoi giai thich nhung anh muon bao voi em rang, anh sap di du hoc roi. Tu gio em se khong phai nhin thay anh nua. Nhung anh muon em biet rang du co di dau hay di bao lau chang nua, nhung em la co gai dau tien ma anh yeu va mai mai sau nay cung vay. Du em ghet anh nhung anh muon em nho em mot viec, viec cuoi cung. Anh di roi, thinh thoang em hay den tham me dum anh nhe, me anh rat quy em, o nha mot minh ba se buon lam. Chao em. Luon yeu em. Anh xin loi


Quân đã đi được 2 tháng rồi, những ngày này bỗng trở nên thật yên bình và lạnh lẽo. Hà Nội những mùa đông gió heo may. Sắp sang năm mới rồi, mỏi nẻo đường đều ngập tràn không khí năm mới. Hà thấy trong lòng mình thật trống vắng. Giữ lời, cuối tuần nào Hà cũng đến nhà Quân thăm bác gái. Có vẻ như dạo này bố Quân hay về nhà thường xuyên hơn. Hôm nay là một cuối tuần như thế. Hà đang giúp mẹ Quân sắp xếp ít đồ trang trí mới mua trong phòng khách.. Hà còn biết rằng, trước kia, Quân có một người em gái đã mất khi còn nhỏ xíu do bệnh tim, vì thế lớn lên Quân rất thích có em gái. Đan còn cho Hà biết, khi mình nằm trong bệnh viện hôm nào Quân cũng đến đứng ngoài cửa sổ mà chỉ dám nhìn vào. Hà còn biết rằng, Hà đã tha thứ cho Quân.

- Của cháu này, trước khi đi nó nhờ bác gửi tặng cháu hôm Noel, phải đúng Noel mới đưa. Cháu mở ra xem, có gì mà bí mật vậy.

Lớp giấy gói sột soạt trên tay Hà rơi xuống đất, một đĩa phim hoạt hình Wall-E, và một tấm thiệp kẹp trong đó. Nét chữ của Quân

“Khi em nhận được món quà này, anh đã đi rất xa rồi. Như ngày xưa anh đã hứa, sẽ có ngày anh tìm được một bộ phim hoạt hình mà em thích. Anh đã không lừa em phải không”.

Một giọt nước mắt long lanh như hạt trân châu trong cốc chè sầu riêng ngày nào lăn tròn trên vỏ đĩa phim. Bộ phim hoạt hình mà Hà biết chắc chắn nó sẽ có hậu như việc Hà sẽ chắc chắn đợi Quân về.